Người lính cuối cùng ngày 30 tháng Tư 1975

06 Tháng Sáu 201612:33 SA(Xem: 16155)

"BÁO VĂN HÓA-CALIFORNIA" THỨ  HAI 06  JUNE 2016

image283

Chú thich của Văn Hóa: Nếu quí thân hữu lấy kính lúp soi tấm ảnh to ra, quí thân hữu có thể thấy trên ve áo người lính có 2 hoa mai đen thêu, tức cấp bậc Trung úy. Nhìn kỹ ảnh, viên sĩ quan này vẫn còn mặc quân phục. đeo lon, quần áo trận, giầy trận vẫn y nguyên như ngoài chiến trường; Trung úy trẻ măng quả là danh thơm cho Sĩ quan Quân lực VNCH.

 

Thưa quý vị.

Ngày 30-4-75, khi bộ đội VC đã xâm nhập vào Thủ Đô, ký giả chiến trường Nguyễn Đạt còn chụp được tấm hình một người lính VNCH cuối cùng đi trên đường phố Sài Gòn, hai tay cầm 2 khẩu súng, mặt bình thản không lộ vẻ gì sợ hãi.

Theo tôi thì tấm hình nầy không phải để xem chơi cho vui mắt. Mà là một tấm hình có hồn, nói lên sự can trường của người chiến sĩ VNCH. Tấm hình nầy đáng được lưu vào quân sử VNCH cùng với những tấm hình của các vị Tướng, Tá tuẫn tiết ngày 30-4-75.

Cảm hứng, tôi sáng tác bài thơ "Người Lính Cuối Cùng", để có đôi lời vinh danh người chiến sĩ vô danh can trường trong hình và hàng trăm ngàn gười lính vô danh khác.

Nhân Ngày Quân Lực VNCH, ngày 19, Tháng 6 hằng năm sắp đến,

tôi xin thân tặng quý vị cựu chiến sĩ VNCH bài thơ và tấm hình 

nói trên để cùng nhau hãnh diện là , Người Chiến sĩ VNCH dù chiến bại vẫn can trường, như Đô Đốc Hải Quân Hồ Văn Kỳ Thoại đã viết trong quyển sách "Can Trường Trong Chiến Bại" của ông ấy.

Trần Gò Công/ Lão Mã Sơn.
 
            NGƯỜI LÍNH CUỐI CÙNG
         (Chiến sĩ VNCH can trường trong chiến bại)
        
         Hỡi anh lính cuối cùng trên đường phố.
         Nước đã mất rồi, anh sẽ về đâu?
         Đơn vị anh tan rã đã từ lâu.
         Một mình anh, hai tay hai khẩu súng
 
         Anh là chiến sĩ can trường, anh dũng
         Chống quân thù đến giờ phút cuối cùng
         Đáng được vinh danh là một người hùng
         Dù chiến bại, địch kiên oai nể mặt.
 
         Bổn phận người trai, đôi vai gánh nặng
         Nợ quốc gia, và nợ với gia đình
         Với tổ quốc, Anh đã trọn phận mình
         Nhưng còn nợ Mẹ già ơn dưỡng dục.
 
         Chiến hữu lưu vong chúng tôi cầu chúc
         Anh yên lành để trở lại quê nhà
         Hãy tạm quên đi nỗi buồn thua cuộc
         Để chăm lo cho vợ yếu, Mẹ già.


         Nếu Anh vẫn còn yêu nước, thương nhà
         Hãy chờ đợi, sẽ có ngày phục quốc
         Nước Việt Nam chỉ tạm thời bị mất
         Lá cờ vàng sẽ trở lại Quốc gia.
 
                            Arlington, Virginia, Tháng Tư đen
                                   Trần Gò Công/Lão Mã Sơn


http://saigonecho.com/index.php/van-hoc/tho/lao-ma-son/23315-nguoi-linh-cuoi-cung

11 Tháng Bảy 2016(Xem: 11175)
01 Tháng Ba 2015(Xem: 7967)
Anh từng ghé lại Câu Lạc Bộ, anh nói chuyện cùng anh em với tất cả hào khí của người lính. Anh khẳng định: Sống là chiến đấu, là chấp nhận thử thách. Đôi khi đời không yêu ta, ta cũng phải há mồm cắn vào nó, ghì chặc nó, như xích của tank cạp lấy mặt đường, bùn lầy, đá núi tiến về phía trước, tiến về mục tiêu qui định.
26 Tháng Hai 2015(Xem: 8222)
Viết về Cố Hải-Quân Trung Tá Hồ Quang Minh, tôi xin được viết về một HỒ QUANG Minh với những nét hào hùng, đức tính gan dạ, cũng như lòng thương Lính của một sĩ quan chỉ huy.
01 Tháng Hai 2015(Xem: 37187)
BÀI VIẾT CỦA NGUYỄN BẢO TUẤN CON ÚT CỐ ĐẠI TÁ NGUYỄN ĐÌNH BẢO Trên FB tôi thấy đại đa số thường chọn hình mình hoặc hình con mình để làm avatar, ít hơn một chút thì lấy hình của người yêu, vợ hoặc chồng, hoặc một hình gì đó mà mình yêu thích. Riêng tôi thì tôi lại chọn một đối tượng khác mà hình như tôi thấy chưa một ai chọn giống như tôi: một người mà đã không giữ lời hứa với mẹ tôi.
30 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 7216)
Con ghi lại bài này thay cho nén hương lòng để thành tâm tưởng nhớ đến Bố Mẹ nhân ngày giỗ Bố lần thứ 8 và giỗ Mẹ lần thứ 7 (Đào Nam Hòa.) Tôi không biết bắt đầu câu chuyện từ lúc nào, nhưng có lẽ ấn tượng nhất và rõ nét nhất mà hầu hết người dân miền Nam Việt Nam nhớ mãi là ngày 30/4/1975.