Tôi thuộc Dân Chủ, nhưng việc Hillary đòi kiểm phiếu khiến tôi bất bình

01 Tháng Mười Hai 20165:59 CH(Xem: 11867)

"VĂN HÓA ONLINE-CALIFORNIA"  THỨ  SÁU  02  DEC  2016


 image015


BRYAN DEAN WRIGHT, SĨ QUAN TÌNH BÁO (ĐẢNG DÂN CHỦ), VIỆC HILLARY ĐÒI KIỂM PHIẾU LÀM TÔI LO LẮNG


Tôi thuộc đảng Dân Chủ, nhưng việc Hillary đòi kiểm phiếu đã tạo cho tôi nhiều lo lắng, bất bình.


Hôm thứ Bảy, Bà Hillary Clinton loan báo bà đã tham gia vào cuộc tái kiểm phiếu tại ít nhất là 3 tiểu bang của miền Trung Tây Hoa Kỳ, với thắc mắc rằng "một cuộc đếm phiếu chính xác" có được trình báo lên cho cử tri đoàn hay không. Sự việc này xảy ra chỉ khoảng ngắn sau gót chân của "bài diển văn nhượng bộ", trong đó bà nói với các ủng hộ viên của mình rằng " Chúng ta phải chấp nhận kết quả này… Ông Donald Trump sẽ là tổng thống của chúng ta. Chúng ta phải tiếp nhận ông bằng một tấm lòng cởi mở và trao cho ông cơ hội để lãnh đạo.”


Vài giờ sau khi bà Clinton tuyên bố lời nhận định của bà thì TT Obama tiếp nối lời bà nêu lên cùng một ý nguyện với quốc dân – và với đảng Dân Chủ của tôi. Đây là khoảnh khắc đầy tự hào cho nhiều người dân Mỹ. Chúng ta có thể ăn mừng một cuộc chuyển giao quyền lực rất hòa bình, ngay cả khi chúng ta không mấy hài lòng với kết quả của nó.


Bay giờ rõ ràng là bài diển văn của bà Clinton chẳng thật thà chút nào. Theo như cuộc vận động của bà thì họ đã có nhiều luật sư, nhiều khoa học gia về dữ kiện điện toán và nhiều phân tích gia phối hợp lại để kiểm tra kết quả khởi sự bắt tay làm việc ngay "sau ngày bầu cử" hoặc là sau ngày bà đọc diễn văn nhượng bộ đầy ý nghĩa . Mục tiêu của họ là : Tìm cho ra bằng chứng cho thấy kết quả bầu cử đã bị tin tặc nhúng tay vào sửa đổi, dù cho tổng thống --- và các đồng nghiệp của tôi trong làng tình báo -- nói rõ ràng rằng không có dấu chỉ nào cho thấy có sự xâm phạm từ nước ngoài vào các thùng phiếu.


Tại sao bà Clinton làm điều này nhỉ ? Một số người cho rằng đó là một thủ đoạn trả thù để biến ông Trump thành kẻ bất hợp pháp trước mắt của công chúng Mỹ.. Nhưng tôi nghi ngờ hành động này của bà là cú nghẹn thở cuối cùng đầy lúng túng của một chính trị gia đang tơi tả, không đủ sức chấp nhận thất bại bằng thái độ lịch duyệt.


Là một dảng viên Dân Chủ, tôi cảm thấy lo lắng và xấu hổ. Không như bà Hillary Clinton, Tôi nhận thức rằng lịch sử của nước Mỹ không chỉ được xây dựng bằng những kẻ chiến thắng dũng cảm mà còn bằng những người thua cuộc cao quý.


Bà Clinton không phải là đảng viên Dân Chủ đầu tiên của New York bị mất cơ hội làm tổng thống sau khi đã thắng phiếu của dân. Cái vinh dự biết chịu thua lịch duyệt đó được trao cho ông Samuel Tilden trong cuộc bầu cử đầy tranh đua vào năm 1876. Vào thời đó, Các ủng hộ viên của Tilden đều nắm chắc rằng ông Rutherford B. Hayes (người đắc cử tổng thống) – sẽ mang lại mạt vận cho đất nước. Một cử tri chê ông này đã viết lên câu : “Vĩnh biệt một chính quyền tự do, những cuộc bầu cử tự do, tự do ngôn luận, và tự do báo chí cũng như mọi quyền tự do dân sự.”


Sự đáp ứng của giới truyền thông cũng không kém phần nghẹn thở. Ông thần Báo chí và người bạn trong Đảng Dân Chủ là ông Joseph Pulitzer – một danh nhân của giải Pulitzer– đã kêu gọi 100,000 ủng hộ viên của ông Tilden trang bị vũ khí để phá phách thủ đô Washington D.C.
Cám ơn trời, những đầu óc tỉnh táo đã làm chủ được tình hình. Ông Tilden đã đọc một bài diễn văn nhượng bộ đáng nễ và đã xin từ chức để trở về New York.


Có lẽ trong tâm trí của ông Tilden có một vĩ nhân khác làm gương, đó là đại tưóng General Robert E. Lee, một người thua cuộc vĩ đại khác. Trước khi ông đầu hàng tại Appomattox gần cuối cuộc Nội Chiến, vị sĩ quan chỉ huy pháo binh của tướng Lee là - General Porter Alexander – đã đề nghị rằng quân đội của Miền Nam nên thu nhỏ lại thành từng toán du kích quân để tiếp tục chiến dấu cho đến khi quân miền Bắc kiệt quệ chịu thua. Tướng Lee đã từ chối và giải thích một cách tóm lược tại sao quân miền Nam cần phải chấp nhận thua trận. 


“Ông và tôi đều là người tin Chúa, chúng ta không có quyền chỉ xét về ảnh hưởng của cuộc chiến này lên chúng ta thôi đâu. Chúng ta phải xét đến ảnh hưởng lên toàn bộ đất nước. Đất nước này đã hổn loạn qua 4 năm chiến tranh. Nếu tôi theo lời khuyên của ông, thì mọi người… sẽ phải đi trộm cướp để sống. Họ sẽ trở thành những bọn cướp săn mồi … Chúng ta sẽ đưa đến một tình trạng chụp giựt và tình trạng này sẽ làm cho đất nước mất rất nhiều năm mới phục hồi được.”
Tướng Lee đã đầu hàng ngày hôm sau.


Trong chính trị và chiến tranh, bài học đã rõ: Những người Mỹ yêu nước không phải luôn luôn là người chiến thắng. Hiển nhiên, cách mà chúng ta thua lại là gương mẫu của chiến thắng. Nếu như ông Tilden dẫn quân đến D.C. – ông ta sẽ thắng phiếu của dân. Tướng Lee đã có thể mở cửa Hỏa Ngục và khiên cho phe miền Nam chiến thắng. Nhưng cả hai đều hiểu rằng có một cái gì đó mang lại hậu quả vỉ đại hơn nhiều: Nước Mỹ Cọng Hoà sáng giá hơn cá nhân vị kỷ hoặc tham vọng.


Qua việc bà Clinton ôm vào người kỳ vọng tái kiểm phiếu, thì rõ ràng bà này không thể chấp nhận thất bại với phong độ, hoặc bà không thể đánh giá quốc gia mình theo kiểu của Tilden hoặc Lee. Đó có nghĩa là… các bạn công dân Mỹ của tôi, và đặc biệt là các đồng chí Dân Chủ của tôi phải đứng dậy ngăn cản sự kiêu căng láo xược của bà Clinton. Chúng ta phải nêu rõ là chúng ta không bào chữa cho sự thất bại của chúng ta. Chúng ta sẽ không rượt theo bóng ma của những thằng tin tặc (hackers) ở nước ngoài.. Chúng ta sẽ không bị bôi lọ bởi những âm mưu của FBI, không trách móc ban tham mưu của chiến dịch tranh cử, không than khóc về những bài viết giả tạo trên Facebook hoặc trách móc ai đó là "đám vô lại" cả..


Không, chúng ta phải nhận thức rằng chúng ta thua vì đất nước này cần sự thay đổi và ứng cử viên của chúng ta có quá nhiều khuyết điểm và không đáng tin cậy để đảm nhiệm chức vụ đó.


Và rồi chúng ta sẽ cộng tác với vị đắc cử tổng thống là ông Trump để làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại. Khi mà những giải pháp ông ta đưa ra có ý nghĩa thiết thực, thì ông ta sẽ được lá phiếu ủng hộ của chúng ta. Khi ông ta lạc đuờng thì chúng ta sẽ buộc ông chịu trách nhiệm


Tóm lại, chúng ta sẽ là phe đối lập trung thực; chúng ta sẽ đưa ra những giải pháp tốt lành hơn. Đó là cách thức nước Mỹ làm việc./


Bryan Dean Wright


(Ông Bryan Dean Wright là một cựu sĩ quan tình báo CIA và là đảng viên Đảng Dân Chủ. Ông thường viết bài về chính trị, an ninh quốc gia và kinh tế / theo NĐC)

07 Tháng Năm 2015(Xem: 16615)
LTS: Văn Hóa nhận được bài viết của bà Trần Diệu Chân (đảng Việt Tân) qua Email. Tòa soạn đăng tải nguyên văn; và để rộng đường mục Diễn Đàn, tòa soạn cũng đăng lại bài phỏng vấn nhà văn Dương Thu Hương của nhà báo Tường An trên đài RFA.
05 Tháng Năm 2015(Xem: 18214)
" ... chính ông Dũng cũng nói là đóng lại qua khứ hướng về tương lai, đằng này lại ôn lại hình ảnh quá khứ, sống lại quá khứ ... Bài diễn văn của ông Nguyễn Tấn Dũng có thể nói tôi hoàn toàn thất vọng, rất ngạc nhiên và thất vọng."
03 Tháng Năm 2015(Xem: 17100)
Gs Tương Lai: "Trên thực tế phải nói rằng hiện nay chưa có một lực lượng chính trị nào có thể thay thế, lực lượng đang cầm quyền hiện nay. Có nghĩa là chưa có một đảng chính trị nào, chưa có một tổ chức chính trị nào có thể thay thế đảng cộng sản Việt Nam, mặc dù đảng này đã mất uy tín trong dân."
03 Tháng Năm 2015(Xem: 15215)
Hải Long: "Ngày phán xét cho những kẻ tự khoác lên mình chiếc áo nhà văn, nhà thơ, cổ động người ta lao vào chỗ chết, lao vào những cuộc chém giết với lòng căm thù không giới hạn... Còn thống nhất ư? Hòa giải ư? Làm sao có thể thống nhất và hòa giải khi những kẻ thủ ác còn chưa bị trừng phạt? Lịch sử rồi sẽ phải ghi chép lại một cách công bằng và khách quan. Tội ác rồi sẽ bị trừng phạt, chỉ là sớm hay muộn! Cuối cùng, tôi muốn thay mặt cha tôi gửi lời xin lỗi chân thành đến những người lính ở phía bên kia." Lê Xuân Khoa: "Theo tôi có một bước quan trọng mà đến giờ chính quyền vẫn chưa chịu làm. Đó là hòa giải với người sống chưa được thì hòa giải với người chết trước đã. Đấy là vấn đề trùng tu nghĩa trang Biên Hòa, để cho người ta tìm lại mộ và cải táng người chết trong các trại cải tạo. Làm được hai cái đó chứng tỏ nghĩa cử rất đẹp để mà hòa giải với bên ngoài, chứng tỏ thiện chí của lãnh đạo trong nước. Tôi thấy chuyện này dễ như vậy mà không xong được thì khó lòng tiến được đế
29 Tháng Tư 2015(Xem: 17651)
Nếu ai đó hỏi cha tôi 30/04 là ngày gì? Cha tôi sẽ trả lời, đó là ngày mà ông nhận ra mình đã bị lừa dối. Ông và các đồng đội của ông là “Thế hệ bị lừa dối”.
23 Tháng Tư 2015(Xem: 15926)
"Vài ngày trước Hội nghị Thượng đỉnh ASEAN ở Kuala Lumpur, căng thẳng ngoại giao giữa Philippines và Trung Quốc đang tăng thêm với một cuộc khẩu chiến, một vụ xịt vòi rồng và bước kế tiếp trong một vụ kiện trọng tài có liên quan đến các yêu sách chủ quyền của Trung Quốc ở Biển Đông. Từ Manila, thông tín viên VOA Simone Orendain ghi nhận chi tiết."
21 Tháng Tư 2015(Xem: 15526)
"Học giả Auslin từ Viện Doanh nghiệp Mỹ ở Washington DC ngày 7/4 bình luận trên The Wall Street Journal, chuyến đi đầu tiên của tân Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Ash Carter đến Tokyo, Seoul và Honolulu trong tuần này có thể là cơ hội cuối cùng để chính quyền Tổng thống Barack Obama thực hiện chiến lược xoay trục sang châu Á - Thái Bình Dương được Washington ca ngợi từ lâu."
16 Tháng Tư 2015(Xem: 16293)
"Dù không tham gia vào vụ kiện nhưng Trung Quốc đã đầu tư rất nhiều trong việc xây dựng lập luận là Tòa Án được thành lập dưới Phụ Lục VII không có thẩm quyền phán xét đơn kiện của Phi Luật Tân. Tuy rằng đã tuyên bố phủ nhận thẩm quyền nhưng Trung Quốc chắc chắn là không muốn bị đặt vào thế khinh mạn phán quyết của Tòa đặc biệt là khi Tòa gồm có những vị thẩm phán hàng đầu được mọi người kính trọng."
14 Tháng Tư 2015(Xem: 16849)
Từ bối cảnh trên, dường như những người nêu giả định trên muốn có câu trả lời cho gỉả thiết: Nếu ngày 30-4-1975 Việt Quốc thắng Việt Cộng, liệu “Bên thắng cuộc Việt Quốc” có đối xử với “Bên thua cuộc Việt Cộng”, như Việt cộng đã làm sau ngày 30-4-1975 đối với Việt quốc hay không? Hay còn tệ hại hơn nhiều?
12 Tháng Tư 2015(Xem: 17615)
* Một số bình luận ghi nhận về bản Thông Cáo Chung ký kết giữa hai đảng CSVN và CSTQ: BBC, VNTB, Ts Nguyễn Thanh Giang, Lê Anh Hùng, Ts Carlyle A. Thayer, Ts Nguyễn Nhã
09 Tháng Tư 2015(Xem: 16952)
"Việt Nam quen dùng vũ khí của Nga trong Cuộc Chiến tranh Đông Dương..." Trong Ba cường quốc (cung cấp vũ khí) đó, Nga là nước duy nhất không bao giờ dùng vũ khí chống lại Việt Nam. Nga là nước duy nhất không có mưu đồ địa chính trị chống lại Việt Nam." "Theo ý kiến của Nga thì trong vấn đề tranh chấp lãnh thổ, hai quốc gia này hoàn toàn đủ thông thái để giải quyết vấn đề một cách hòa bình trên cơ sở luật pháp quốc tế, trên cơ sở hai bên giữ uy tín và cùng có lợi." "Quyền lợi của Mỹ là không được cho phép Trung Quốc quá mạnh trong vùng này [châu Á Thái Bình Dương]. Nghĩa là đấy là trò chơi địa chính trị giữa hai cường quốc, chơi nhau theo [kiểu] zero sum game, ai được cái gì và ai mất cái gì. Việt Nam trong hoàn cảnh này chỉ đóng vai trò như là con tốt. Mỹ chỉ bảo vệ quyền lợi của Mỹ chứ không bảo vệ quyền lợi của Việt Nam đâu."
07 Tháng Tư 2015(Xem: 15755)
"Như vậy sách lược của Henry Kissinger với Biển Đông là cứ giữ nguyên hiện trạng đầy xáo trộn như vậy càng lâu càng tốt. Đúng là sách lược ‘đục nước béo cò’. Nhờ vậy mà TQ và Mỹ tha hồ thủ lợi tốt hơn là Mỹ và TQ tranh chấp gây hấn, chiến tranh một mất một còn trên Biển Đông."
05 Tháng Tư 2015(Xem: 17388)
"Nếu kết quả của đại hội 12 được phía Mỹ toại nguyện thì đương nhiên cánh cửa TPP rộng mở đón Việt Nam. Nếu kết quả đại hội 12 không được lòng người Mỹ thì cũng đồng nghĩa với việc cánh cửa TPP khép lại đối với Việt Nam".
31 Tháng Ba 2015(Xem: 18313)
Ts Nguyễn Hưng Quốc: Một chính khách lớn và một người thầy xấu. Huỳnh Ngọc Chênh: Lý Quang Diệu có độc tài gia đình trị?
22 Tháng Ba 2015(Xem: 17324)
"Nhưng vẫn có lý do để tin rằng, ít nhất là trong nửa đầu thế kỷ này, Mỹ vẫn sẽ giữ được ưu thế của nó về các nguồn lực và tiếp tục đóng vai trò trung tâm trong cán cân quyền lực toàn cầu. Tóm lại, trong khi kỷ nguyên ưu thế của Mỹ chưa kết thúc, nó sẽ thay đổi theo những cách quan trọng. Những thay đổi này liệu có giúp tăng cường an ninh và thịnh vượng toàn cầu hay không hiện vẫn còn chưa rõ".
17 Tháng Ba 2015(Xem: 16877)
Vì sao chính phủ Hoa Kỳ quyết định lên tiếng công khai dù biết Việt Nam sẽ không hài lòng? Câu trả lời có lẽ là Hoa Kỳ ngày càng lo ngại về khả năng khôi phục hiện diện quân sự của Nga ở những vùng ảnh hưởng của Mỹ. "Vịnh Cam Ranh, nơi từng là căn cứ của Hoa Kỳ và trong quá khứ cũng từng bị hải quân Pháp và Nhật kiểm soát, nằm cách Sài Gòn 290 km về hướng Đông Bắc là một cảng nước sâu tự nhiên. Guam, lãnh thổ của Mỹ ở Thái Bình Dương, nơi đặt căn cứ không quân Andersen, cách Việt Nam 4.000 cây số về hướng Đông".
15 Tháng Ba 2015(Xem: 16146)
Để đánh dấu 20 năm bình thường hóa quan hệ ngoại giao Việt-Mỹ, đại sứ Mỹ tại Hà Nội, Ted Osius, tổ chức buổi nói chuyện trực tiếp với toàn thể giảng viên và sinh viên thuộc viện Đại Học Quốc Gia Hà Nội hôm 6 tháng 3-2015. Trong dịp này, đại sứ Ted Osius nêu ra 3 chủ điểm của cột mốc lịch sử -20 năm bình thường hóa quan hệ ngoại giao Việt-Mỹ, gồm có: