Quận Cam: Nhà Văn, Nhà Thơ, Nhà Báo Minh Đức Hoài Trinh qua đời

11 Tháng Sáu 20178:28 CH(Xem: 13224)

VĂN HÓA ONLINE - TIN NÓNG  - THỨ  HAI  12  JUNE  2017


Minh Đức Hoài Trinh


image004


http://phannguyenartist.blogspot.com/


Minh Đức Hoài Trinh


Tên thật: Võ Thị Hoài Trinh
(Có tài liệu ghi Võ Tá Hoài Trinh)


Các bút hiệu khác:

Hoàng Trúc, Nguyễn Vinh, Bằng Cử

(15/10/1930 Huế - ..........)


Nhà văn, Nhà thơ, Nhà báo


sống ở Pháp từ năm 1953 đến 1964. Sau đó bà đến định cư tại quận Cam, Hoa Kỳ từ năm 1982.


Tiểu sử


Minh Đức Hoài Trinh sinh năm 1930 tại Huế, con quan Tổng Đốc Võ Chuẩn, Ông Nội bà là Võ Liêm, Thượng Thư Bộ Lễ của triều đình. Bà là em ruột nhà văn nữ Linh Bảo và là dì của nhạc sĩ Võ Tá Hân.
Theo Nhạc sĩ Phạm Duy, bà đã tham gia phong trào kháng chiến chống Pháp khoảng năm 48, nhưng sau đó bỏ về Huế tiếp tục việc học.


Năm 1964 bà du học tại Pháp về ngành báo chí và Hán văn tại trường ngôn ngữ Đông Phương, Paris 


 Ra trường năm 1967, bà làm phóng viên cho đài truyền hình Pháp ORTF, là một phóng viên chiến trường tầm cỡ quốc tế, một ký giả hoạt động ở mọi lĩnh vực, bà đã làm nhiều phóng sự ở nhiều nơi sôi động như Algérie, Việt Nam v.v


Năm 1972 bà được cử theo dõi và tường thuật cuộc hòa đàm Paris giữa Việt Nam và Hoa Kỳ.
1973 Bà được cử sang Trung Đông theo dõi cuộc chiến giữa Palestine và Do Thái
Sau đó bà trở về Việt Nam giảng dạy khoa báo chí tại Viện Đại Học Vạn Hạnh (Sài gòn) năm 1974-1975.


Sau biến cố 1975 bà trở lại Pháp cho xuất bản tạp chí “Hồn Việt Nam” và cộng tác với đài phát thanh ORTF với chương trình Việt ngữ để tranh đấu cho những văn nghệ sĩ Việt Nam bị cộng sản cầm tù. Bà đứng ra thành lập Hội Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại và vận động để được công nhân hội viên Hội Văn Bút Quốc Tế tại Rio de Janeiro, Ba Tây vào năm 1979.


Ngoài những bài báo, bà còn sáng tác khoảng 25 tác phẩm văn học.


Nhà văn Nguyễn Quang, chồng bà, đã thực hiện một tập sách khá đầy đủ những tài liệu, bài vở và hình ảnh với tiêu đề: “Văn Nghiệp Và Cuộc Đời Minh Đức Hoài Trinh.”


image005image006

Minh Đức Hoài Trinh thời du học tại Pháp


Tác phẩm đã xuất bản

Lang Thang (1960), Thư Sinh (1962), Bơ Vơ (1964), Hắn (1964), Mơ (1964), Thiên Nga (1965), Hai Gốc Cây (1966), Sám Hối (1967), Tử Địa (1973), Trà Thất (1974), Bài Thơ Cho Ai (1974), Dòng Mưa Trích Lịch (Thanh Long Bruxelles, 1976), Bài Thơ Cho Quê Hương (Nguyễn Quang Paris 1976), This Side The Other Side (Occidental Press USA 1980), Bên Ni Bên Tê (truyện dài, Nguyễn Quang USA, 1985), Niệm Thư 1 (tái bản 1987), Biển Nghiệp (Nguyễn Quang USA, 1990).



Đọc truyện Minh Đức Hoài Trinh

http://vnthuquan.net/TRUYEN/tacpham.aspx?tacgiaid=1155&AspxAutoDetectCookieSupport=1


image007

Thơ Minh Đức Hoài Trinh


image008


Đừng Bỏ Em Một Mình


Đừng bỏ em một mình

Khi trăng về lạnh lẽo

Khi chuông chùa u minh

Chậm rãi tiếng cầu kinh


Đừng bỏ em một mình

Khi mưa chiều rào rạt

Lũ chim buồn xơ xác

Tìm nhau gục vào mình


Đừng bỏ em một mình

Trời đất đang làm kinh

Rừng xa quằn quại gió

Thu buốt vết hồ tinh


Đừng bỏ em một mình

Đừng bắt em làm thinh

Cho em gào nức nở

Hòa đại dương mông mênh


Đừng bỏ em một mình

Biển đêm vời vợi quá

Bước chân đời nghiêng ngả

Vũ trụ vàng thênh thênh


Đừng bỏ em một mình

Môi vệ thần không linh

Tiếng thời gian rền rĩ

Đường nghĩa trang gập ghềnh 


Đừng bỏ em một mình

Bắt em nghe tiếng búa

Tiếng búa nện vào đinh

Hòa trong tiếng u minh


Đừng bỏ em một mình

Bóng thuyền ma lênh đênh

Vòng hoa tang héo úa

Yêu quái vẫn vô tình


Đừng bỏ em một mình

Cho côn trùng rúc rỉa

Cỏ dại phủ mộ trinh

Cho bão tố bấp bênh


Đừng bỏ em một mình

Mấy ngàn năm sau nữa

Ai mái tóc còn xinh

Đừng bỏ em một mình


Nhạc Phạm Duy

Thơ Minh Đức Hoài Trinh



Bài Thơ Không Tên


Ta đi trên đường phố rộng

Mà ngỡ lạc vào tha ma

Cuộc đời xây toàn ảo mộng

Trong lũ người hôm nay sao lại có ta


Tiếng ai vọng về nức nở

Hay từ chính nẻo tâm tư

Nơi quê hương có người đang ngộp thở

Mồ Đại Dương thay cánh cửa ngục tù


Này những oan hồn lạnh lẽo

Thôi đừng oán hận hôm nay

Thoát khỏi cuộc đời úa héo

Thoát làm Việt Nam là thoát cảnh đọa đày


Các anh đói trên đất nhà quằn quại

Chúng tôi no ngoài xứ lạ nhục nhằn

Đồng hương đó mà nhìn nhau ái ngại

Như hai kẻ thù, như thú dữ với người săn


Có phương thuốc nào kỳ diệu

Uống vào để biết yêu thương

Mẹ hiền ru con, xin hoài một điệu

.. . Nhiễu điều phủ lấy giá gương


Nếu biết ngày mai u tối

Lửa đạn bao trùm năm châu

Xóa ván cờ này ta bày cuộc mới

Danh vọng, giàu sang, rồi sẽ được bao lâu?


Im đi. Thôi đừng nức nở

Tâm tư ơi chán chường rồi

Lầu hạnh phúc chưa tìm ra lối mở

Vườn Thiên Thai chốn bỉ ngạn mà thôi



Gửi Mẹ


Mùa thu ấy mưa về trong gió rét

Mẹ ngậm ngùi âu yếm tiễn con ra

Mắt ngời xanh mơ ước chốn ngàn xa,

Trời khóc hộ mẹ con ta, mẹ nhỉ.


Nhưng đời không dung dị,

Như mùi hương giàn hoa lý thanh thanh,

Từ xa nhà con chưa gặp mầu xanh,

Chưa được thở khí lành,

Như con hằng mơ tưởng.


Và mẹ nữa, có thấy gì sung sướng,

Những buổi chiều mưa gió vướng trên hoa,

Tìm đâu hình ảnh thiết tha

Mẹ còn đứng tựa bóng già thân cau.


Không, con chẳng muốn mẹ sầu,

Núi sông ai nỡ nhuộm màu nhớ thương,

Mái quê hương,

Chìm trong sương trắng lạnh

Cánh chim trời cô quạnh bơ vơ,

Mẹ ơi, biết đến bao giờ,

Gió đưa thuyền ngược lại bờ sông xưa?


Mái nhà ai còn rả rich tiếng đàn mưa . . .



Hỏi Mẹ


Mẹ ở phương nào chiều hôm nay

Hoàng hôn đang về trong heo may

Mây trắng hững hờ ôm đỉnh núi

Mẹ thấy không, mình con ở đây


Mẹ ở phương nào chiều hôm qua

Trăng thương nhòa nhạt giải Ngân Hà

Mùa thu lá đỏ như mầu lửa

Ai có nghe tình ai thiết tha


Mẹ ở phương nào buổi sớm mai

Quê mình, Quê Phật? Cõi thiên thai?

Cung trời Đao Lợi xa vời quá

Mẹ đã vào chưa ? Hay tương lai ? 


Mẹ ở nơi nầy hay ở đâu?

Cuộc đời vùn vụt trôi qua mau

Một kiếp, hai kiếp, thật là ngắn

Mới cười, mới khóc, mới bên nhau


Mẹ biết con thường hay xót xa

Khi hoàng hôn tím phủ bao la

Đất mình, quê mẹ chừ tan nát


Có dịp nào mẹ lên vấn Trời

Quê mình sao khổ thế Trời ơi

Trời đùa? Trời thử? Hay Trời ác?

Đày đọa dân ta đến mấy đời?


Kiếp Nào Có Yêu Nhau



Anh đừng nhìn em nữa

Hoa xanh đã phai rồi 

Còn nhìn em chi nữa

Xót lòng nhau mà thôi .


Người đã quên ta rồi

Quên ta rồi hẳn chứ

Trăng mùa thu gãy đôi

Chim nào bay về xứ .


Chim ơi có gặp người

Nhắn giùm ta vẫn nhớ

Hoa đời phai sắc tươi

Đêm gối sầu nức nở .


Kiếp nào có yêu nhau

Nhớ tìm khi chưa nở

Hoa xanh tận ngàn sau

Tình xanh khong lo sợ .


Lệ nhòa trên gối trắng

Anh đâu, anh đâu rồi

Rượu yêu nồng cay đắng

Sao cạn mình em thôi ?

(Phạm Duy phổ nhạc)


Nguồn: E.E - Emprunt Empreinte - Mượn Dấu Thời Gian Monday, 31 October 2016


 Nếu như những ánh sao băng có xẹt ngang bầu trời và để lại chút dấu thời gian....
05 Tháng Tám 2023(Xem: 2107)
Hoàng Triều Cương Thổ “vỡ bờ” – Kỳ 2
01 Tháng Tám 2023(Xem: 2004)
04 Tháng Bảy 2023(Xem: 2325)