Quận Cam: Tổ chức Phục Hưng Việt Nam kỷ niệm 35 năm thành lập với tân Chủ tịch trẻ tuổi

24 Tháng Mười Hai 201312:00 SA(Xem: 22971)

Quận Cam: Tổ chức Phục Hưng Việt Nam kỷ niệm 35 năm thành lập với tân Chủ tịch trẻ tuổi

image022
Từ trái: Ô. Trần Văn Thung một trong 11 sáng lập viên; tân Chủ tịch BS Chu Văn Cương; Ô. Trần Quốc Bảo cựu Chủ tịch; Ô. Nguyễn Như Tấn cựu Chủ tịch cắt bánh sinh nhật mừng Tổ Chức Phục Hưng 35 năm hoạt động.
Ảnh Văn Hóa Magazine.
QUẬN CAM (VH)
Chủ Nhật 22 tháng 12, 2013, tổ chức Phục Hưng Việt Nam đã có một buổi tiếp tân đánh dấu 35 năm hoạt động tại khách sạn Sheraton, Garden Grove với hơn 200 quan khách trong đó bao gồm các tàhnh viên và lãnh đạo của các tổ chức đấu tranh, các hội ái hữu đoàn thể tại nam Cali, ban tù ca Xuân Điềm và đông đảo giới truyền thông báo chí Việt ngữ như nhật báo Việt Báo, nhật báo Người Việt, nhật báo Viễn Đông, đài VNA TV, đài Freevn.net, đài Hồn Việt TV, …
Dưới đây là một số hình ảnh trong buổi tiếp tân, bản tin chi tiết sẽ loan tải vào số báo tới./ (VH)
image024
Ban tù ca Xuân Điềm cử hành nghi thức chào Quốc Ca Quốc Kỳ Việt Mỹ khai mạc buổi tiếp tân. Ảnh Văn Hóa Magazine
image026
 
Quan khách tham dự. Ảnh Văn Hóa Magazine
 image028
Ông Huỳnh Việt Trung trưởng ban buổi tiếp tân đọc diễn văn khai mạc. Ảnh Văn Hóa Magazine
image030
 
Ông Trần Văn Thung một trong 11 sáng lập viên Tổ chức Phục Hưng nói về lịch sử hình thành, hoạt động 35 năm qua của Phục Hưng và các mục tiêu hàng đầu của Phục Hưng sắp tới. Ảnh Văn Hóa Magazine
image032 
Ông Trần Quốc Bảo tâm tình với quan khách, thân hữu và vui mừng giới thiệu tân Chủ tịch Phục Hưng là một Bác sĩ Nha khoa trẻ tuổi Chu Văn Cương. Ảnh Văn Hóa Magazine
 image034
Tân Chủ tịch Tổ chức Phục Hưng Việt Nam BS Chu Văn Cương tự giới thiệu bản thân và nói về 25 năm gia nhập hoạt động cho tổ chức này. Ảnh Văn Hóa Magazine
image036 
Ls Nguyễn Xuân Nghĩa, Chủ tịch Cộng Đồng VN/nam Cali phát biểu. Ảnh Văn Hóa Magazine
 image038
Kỹ sư Đỗ Như Điện nhận xét về tổ chức, ca ngợi các thành viên và hoan nghênh đường lối hoạt động của Phục Hưng. Ảnh Văn Hóa Magazine
image040 
Nhà báo Huỳnh Lương Thiện từ San Francisco phát biểu vài kỷ niệm đối với Phục Hưng. Ảnh Văn Hóa Magazine
image042 
Từ trái: BS Xuyến Đông, Ủy viên Trung ương đảng Việt Tân, Chủ tịch đảng Việt Tân Đỗ Hoàng Điềm, tân Chủ tịch Phục Hưng Chu Văn Cương và Ông Trần Trung Dũng trưởng xứ bộ nam Cali Việt Tân. Ảnh Văn Hóa Magazine
image044 
Cựu Chủ tịch Tổ chức Phục Hưng TRần Quốc Bảo và cựu Chủ tịch Việt Nam Canh Tân Cách Mạng đảng Nguyễn Kim. Ảnh Văn Hóa Magazine.

++++++++++++++++++

Bản án Vinalines trên báo chí quốc tế / Tham ô, tham nhũng, tham quyền: lỗi tại cơ chế chính quyền hay tại hệ thống chính trị?

 

image046

+++++++++++++++++++++

 

Bản án Vinalines trên báo chí quốc tế

BBC - thứ ba, 17 tháng 12, 2013

image047

Ông Dương Chí Dũng và các bị cáo nghe tuyên án tại tòa hôm 16/12

Hai lãnh đạo của Tổng công ty Hàng hải Việt Nam (Vinalines) bị tuyên án tử hình về tội tham ô tài sản trong phiên xử sơ thẩm ngày 16/12.

Ông Dương Chí Dũng, 56 tuổi, nguyên chủ tịch HĐQT Vinalines, nguyên Cục trưởng Cục hàng hải, bị tuyên án tử hình về tội tham ô, 28 năm tù về tội cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng.

Ông Mai Văn Phúc, 56 tuổi, nguyên tổng giám đốc Vinalines, nguyên phó vụ trưởng Vụ Vận tải, bị tuyên án tử hình về tội tham ô, 18 năm tù về tội cố ý làm trái.

Sau đây là một số phản ứng và ý kiến của truyền thông quốc tế về sự kiện này.

Bloomberg:

Các bản án có vẻ ra chỉ dấu về sự trừng phạt các công ty nhà nước trong bối cảnh Việt Nam cố gắng cải tổ hệ thống quốc doanh và hệ thống ngân hàng oằn gánh vì tỉ lệ nợ xấu cao nhất Đông Nam Á.

Nói với Bloomberg, kinh tế gia Alan Pham của quỹ VinaCapital ở TP. HCM nhận xét: “Nếu án tử hình được thi hành, nó sẽ thực sự là sự ngăn chặn. Còn nhiều vụ khác chưa bị đưa ra ánh sáng.”

Wall Street Journal:

Nhiều người Việt Nam cho rằng tham nhũng là một trong những yếu tố dẫn đến tăng trưởng kinh tế yếu kém trong nhiều năm nay.

Điều này đã làm giảm đi đáng kể vị thế của Đảng Cộng sản cũng như chính phủ, buộc nhà cầm quyền phải tăng nỗ lực trong công tác chống tham nhũng.

"Đây là bản án nghiêm khắt hiếm thấy ở một đất nước cộng sản nơi mà quan chức cấp cao hiếm khi bị buộc tội."

Hãng thông tấn Reuters

AP:

Tòa án Việt Nam đã tuyên án tử hình đối với hai cựu lãnh đạo của tổng công ty hàng hải Vinalines vào thứ Hai trong động thái nhằm chứng minh chính quyền đang đẩy mạnh công tác chống tham nhũng.

Sự bất mãn của người dân trước nạn tham nhũng hoành hành đang đe dọa trực tiếp tính chính danh của lãnh đạo Việt Nam, trong lúc chính quyền đang đối đầu với một nền kinh tế đình trệ và sự bùng nổ của lực lượng phản kháng trên mạng.

Các nhà lãnh đạo đã tuyên bố sẽ tăng cường nỗ lực trong công tác phòng chống tham nhũng, tuy nhiên nhiều ý kiến lại cho rằng họ không có bản lĩnh để giải quyết những vấn đề sâu rộng hơn ngoài việc sử dụng những bản án.

Từ Hà Nội, tiến sỹ Nguyễn Quang A nói hai bản án tử hình không đủ để triệt tiêu nạn tham nhũng mà cần phải có những biện pháp để phòng ngừa tham nhũng ngay từ ban đầu.

Reuters:

Đây là bản án nghiêm khắc hiếm thấy ở một đất nước cộng sản nơi mà quan chức cấp cao hiếm khi bị buộc tội.

Bản án này được đưa ra trong bối cảnh chính phủ Việt Nam đang tìm cách tái cơ cấu hàng trăm doanh nghiệp nhà nước nhằm phục hồi nền kinh tế đang bị bao phủ bởi nợ xấu, phần lớn là do chính các doanh nghiệp này gây ra.

Việt Nam đã muốn đưa Vinalines trở thành một trong những công ty hàng hải lớn nhất thế giới trong một phần kế hoạch thiết lập những tập đoàn nhà nước thành công theo mô hình tương tự các chaebol của Nam Hàn.

Tuy nhiên cũng giống như tất cả mọi doanh nghiệp nhà nước, vốn được hưởng nguồn tín dụng thoải mái, Vinalines đã gặp thảm họa khi mở rộng ra những ngành không liên quan như bất động sản và chứng khoán.

Tập đoàn này sau đó đã chịu ảnh hưởng nặng nề từ cuộc khủng hoảng kinh tế năm 2008 và cho đến cuối năm 2011 đã nợ đến 2 tỷ đôla, theo báo cáo của chính phủ hồi năm ngoái.

image048

Có thể gia đình ông Dương Chí Dũng sẽ kháng án

Tân Hoa Xã:

Vụ án tham nhũng của Vinalines là vụ thứ ba được đưa ra xét xử kể từ tháng 11 năm nay trong lịch trình xét xử 10 vụ tham nhũng nghiêm trọng khác tại Việt Nam.

AFP

Việt Nam đã tuyên án hai cựu lãnh đạo Vinalines, doanh nghiệp nhà nước đầy tai tiếng, vì tội tham nhũng, trong động thái nhằm xoa dịu sự bất mãn của dư luận.

Quan ngại về các doanh nghiệp nhà nước bắt đầu dấy lên sau khi tập đoàn Vinashin đứng trước bờ vực phá sản hồi năm 2010 do khối nợ hàng tỷ đôla.

Một số dự án gây lỗ của Vinashin sau đó đã chuyển qua cho Vinalines, mặc dù nhiều chuyên gia cho rằng công ty này không đủ khả năng quản lý chúng.

Việt Nam bị cho là một trong những nước nhiều tham nhũng nhất trên thế giới, và vấn nạn này là một trong những yếu tố khiến người dân bất mãn nhất.

Nạn tham nhũng, quản lý yếu kém và khối nợ khổng lồ của các doanh nghiệp nhà nước được cho là nguyên nhân chính dẫn đến khó khăn kinh tế mà nước này đang đối mặt./

++++++++++++++++

Tham ô là lỗi cơ chế: Muốn chấm dứt, phải giải thể chế độ!  

Bình luận của Lê Nguyên Bình (ĐVDVN)

Ngày 16/12/2013, Tòa án TP. Hà Nội xử đại án tham ô Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam (Vinalines) thật rầm rộ và nặng nề. Dương Chí Dũng và Mai Văn Phúc tất nhiên có tội nhưng bản án tử hình dành cho hai phạm nhân này không đủ để thể hiện quyết tâm bài trừ tham nhũng. Tương tự như các vụ án tham ô lớn trước đây, mọi người thừa hiểu rằng: Tham nhũng ở nước ta là do cơ chế gây ra. Đối với các nước dân chủ thì cách thức giải quyết thông thường là thay đổi nội các, và có thể điều chỉnh luật pháp; nhưng với bộ máy độc tài toàn trị đương quyền, muốn giải quyết tình trạng tham ô một cách rốt ráo thì giải pháp duy nhất là phải giải thể chế độ.

Trong những năm qua, đảng và nhà nước CSVN đã chính thức công nhận sự hiện hữu của quốc nạn tham nhũng. Do đó, vụ án Vinalines xử Dương Chí Dũng và Mai Văn Phúc cùng tám đồng phạm không gây ngạc nhiên cho ai. Nhưng dù vậy, một lần nữa, nó gây ra thêm bao xót xa, phẩn uất trong công luận.

Theo tin báo Tuổi Trẻ Online về vụ án Vinalines: “Chiều 16-12, sau ba ngày xét xử, Tòa án nhân dân TP Hà Nội đã tuyên án đối với 10 bị cáo trong đại án tham nhũng tại Vinalines. Hội đồng xét xử đã tuyên án tử hình đối với Dương Chí Dũng và Mai Văn Phúc…. Theo hội đồng xét xử, Viện kiểm sát truy tố các bị cáo về hành vi tham ô tài sản và cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng là có cơ sở. Hành vi phạm tội của các bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng, gây thất thoát cho nhà nước hơn 366 tỉ đồng.” (XEM TIN NGUỒN)

Con số “thất thoát cho nhà nước hơn 366 tỉ đồng” tương đương với hơn 100.000 lần lương tháng trung bình của một giáo viên hay công nhân lao động (khoảng $3.500.000 đồng/tháng). Nhưng đây chỉ là một vụ tham ô không may bị đổ bể, trong vô số những vụ tham ô đã và đang xảy ra nhan nhản ở nước ta. Vụ án này là thêm một bằng cứ để minh chứng tình trạng tham ô đang xảy ra trong hầu hết các lãnh vực.

Có thể nói, nếu có điều kiện để thành hình một cơ quan độc lập có thẩm quyền điều tra và truy tố đúng người, đúng tội, thì bộ máy cầm quyền hiện nay sẽ bị tê liệt hoàn toàn, vì không còn đủ người làm việc trong mỗi bộ phận, kể cả ngành Tư pháp.

Nếu bộ phận Tư Pháp có thể xử án một cách công tâm, độc lập với đảng CSVN, thì dù là theo luật lệ hiện hành, vấn đề tham ô cũng sẽ được ngăn chận một cách đáng kể. Nếu đảng CSVN thật sự muốn thanh lọc bộ máy chính quyền, họ phải trả lại quyền tự do ngôn luận cho xã hội để người dân có thể yểm trợ trực tiếp cho việc tố giác kẻ gian tham. Họ đồng thời phải gỡ bỏ sự kềm kẹp đối với giới báo chí, dù tất cả đều là cơ quan truyền thông nhà nước. Nếu giải tỏa đi sự kềm chế khắc nghiệt đang có, các ký giả có lương tâm nghề nghiệp sẽ giúp phanh phui thực trạng lạm dụng quyền lực, tham ô của công và cưỡng chiếm của dân trong một thời gian không lâu.

Nhưng tất cả giả thiết nêu trên sẽ không bao giờ trở thành hiện thực trong chế độ độc đảng thối nát hiện nay. Bởi lẽ, khi nhà cầm quyền thật sự giải quyết nạn tham ô, thì có thể là đa số viên chức của bộ máy cầm quyền hiện nay đều phải lãnh án tù và không ít người phải bị xử tử.

Xử Dương Chí Dũng, Mai Văn Phúc cùng đồng phạm và tuyên án nặng nề là điều tất nhiên song vụ án này không thể chứng tỏ là Việt Nam có công lý, khi mà vô số cá nhân, cơ quan khác đang tiếp tục ăn cắp của công và ăn cướp của dân một cách có hệ thống. Việt Nam không phải là nước duy nhất bị khủng hoảng bởi quốc nạn tham ô, vì đó là một căn bệnh chung của các chế độ độc tài tòan trị, dù có là Cộng sản hay không. Nhưng thảm trạng tham ô ở Việt Nam đã trở nên nghiêm trọng khi tự nó chứng tỏ rằng nó là quốc nạn mang tính hệ thống của một cơ chế hoàn toàn KHÔNG có ba quyền phân lập như ở các nước phát triển khác. Hơn nữa, nó còn được đảng cầm quyền có tình dung dưỡng, bao che.

Nạn tham ô không phải là một tội cá biệt của những cá nhân phạm tội nên vụ Vinalines vừa rồi không thể hiện sự công bằng của bộ máy cầm quyền. Những vụ án “tế thần” có thể sẽ tiếp tục xảy ra khi sự va chạm giữ các nhóm quyền lợi cao cấp đã đến mức vượt khỏi giới hạn bình thường. Nhưng phía sau hậu trường chính trị và kinh tế là một bộ máy tham ô đang tiếp tục vận hành một cách quy mô, tàn bạo và có hệ thống. Những gì bị phanh phui chỉ là một phần trăm nhỏ trong hiện trạng quốc nạn tham nhũng ở nước ta.

Vấn đề tham ô đáng lên án nạn độc tài, tham ô gây thiệt hại vất chất và tinh thần một cách lớn lao cho toàn thể thành phần lao động nghèo. Nó đồng thời cũng phá hoại tiềm năng và tiến trình phát triển lành mạnh tự nhiên của một đất nước, bao gồm tất cả lãnh vực quan yếu trong xã hội. Mặt khác, điều đáng tiếc khác là những người liêm chính trong bộ máy cầm quyền cũng phải chịu ảnh hưởng liên đới từ các thành phần bất hảo trong đảng và nhà nước CSVN.

Tài sản khổng lồ của mỗi gia đình các quan chức là bằng chứng mặc nhiên. Mức độ giàu sang bất chính của các cán bộ cao cấp tự nó là biểu hiện mặc nhiên của quốc nạn tham nhũng ở Việt Nam. Nó là hậu quả tất nhiên của cơ chế độc tài toàn trị, là biểu hiện thực tế của một bộ máy cầm quyền không có cơ cấu giám sát độc lập.

Đất nước và nhân dân Việt Nam đang bị cấu xé, tàn hại bởi đảng Cộng sản Việt Nam. Hậu quả không phải chỉ là vấn đề nhân quyền thuần túy qua chuỗi bắt bớ, giam tù những người đấu tranh ôn hòa một cách phi lý. Cơ chế độc tài toàn trị đã dẫn đến tình trạng mất lãnh thổ và nguy cơ chủ quyền bị đe dọa nặng nề. Nó đồng thời gây ra bao cảnh thương tâm cho đa số quần chúng, kể cả với những gia đình đã có nhiều đóng góp, hy sinh to lớn cho giai đoạn cướp chính quyền của đảng CSVN. Vì quốc nạn tham nhũng xuất phát từ hậu quả mặc nhiên của bộ máy cầm quyền độc tài toàn trị nên chỉ có một chính thể dân chủ đa đảng đúng nghĩa mới có điều kiện và khả năng để giải trừ nó. Nói cách khác, chỉ có một chế độ chính trị cho phép xã hội, đặc biệt là các cơ quan truyền thông độc lập và những đoàn thể xã hội dân sự, được quyền tố giác những sự lạm dụng quyền lực và tham ô thì tình trạng nguy hại này mới có thể được ngăn chận, hóa giải dần. Do vậy, vấn đề tham ô ở Việt Nam sẽ tiếp tục là một quốc nạn nghiêm trọng cho đến khi chế độ cầm quyền độc tài bị giải thể.

Muốn giải quyết một cách hiệu quả và rốt ráo các vấn nạn lớn của đất nước, Việt Nam phải thay đổi cơ chế chính trị và thành phần lãnh đạo quốc gia một cách dứt khoát. Những cái gọi là "cải cách" chính trị, kinh tế, xã hội... vá víu nửa vời không thể được chấp nhận vì những thay đổi này, cho dù có được thực hiện, cũng không thể giải quyết tận gốc rễ các quốc nạn. Nếu đảng CSVN thật sự có thiện chí hoàn lương và đổi mới, họ phải nhanh chóng trả lại quyền lãnh đạo đất nước cho toàn dân.

Đã đến lúc để khẳng định rằng: Chỉ với trọng tội gây ra và dung dưỡng quốc nạn tham nhũng hoành hành một cách có hệ thống từ trên xuống dưới, chế độ đương quyền đã xứng đáng để bị giải thể!

Giải thể một chế độ độc tài theo tinh thần nhân bản thời nay KHÔNG phải là lật đổ chế độ và tiêu diệt toàn thể viên chức chính quyền, quân đội, công an. Chủ trương "Giải Thể" theo tinh thần dân chủ là chấm dứt tình trạng lãnh đạo độc tài, thiết lập một cơ chế chính trị dân chủ bằng Hiến Pháp mới, và thành hình một chính phủ dân cử qua cuộc Tổng Tuyển Cử Tự Do thật sự công bằng và tự do. Theo đó, nhiệm vụ các bộ phận chính quyền, quân đội, công an trong chính phủ mới là phục vụ quốc gia, thay vì chỉ là đảng hay liên minh cầm quyền, dù là không Cộng sản.

Tóm lại, muốn có điều kiện giải quyết quốc nạn tham nhũng ở nước ta, con đường duy nhất là chấm dứt chế độ độc tài toàn trị và thiết lập một chính thể dân chủ đa đảng. Chỉ có một chính phủ với tam quyền phân lập mới có thể ngăn chận hữu hiệu sự hoành hành của nạn tham ô và lạm dụng quyền lực.

Lê Nguyên Bình (ĐVDVN)

Kính mời xem thêm các bài Bình Luận khác ở mạng www.vidan.info

02 Tháng Ba 2014(Xem: 18825)
Các Blogger tập trung tại cà phê Starbucks gần khách sạn New World, TPHCM để bàn luận các biện pháp nhằm bảo vệ quyền tự do đi lại của công dân đã quy định trong hiến pháp vào sáng ngày 1/3/2014.
27 Tháng Hai 2014(Xem: 17756)
Trong bài viết mới đây của Tiến sĩ Trần Công Trục cho rằng “Công hàm 1958 do Thủ tướng Phạm Văn Đồng ký gửi Trung Quốc chỉ ủng hộ và thừa nhận phạm vi lãnh hải 12 hải lý mà Trung Quốc tuyên bố, không có chữ nào nhắc đến hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam mà Bắc Kinh yêu sách chủ quyền với tên gọi Tây Sa, Nam Sa.”
23 Tháng Hai 2014(Xem: 19005)
Hơn một tuần qua, đợt bạo lực “tồi tệ nhất châu Âu kể từ cuộc chiến Balkans” đang diễn ra ở Kiev chiếm trọn nhiều mặt báo quốc tế.
20 Tháng Hai 2014(Xem: 18526)
Khi tiếp một vị lãnh đạo cấp cao Việt Nam, ông Chủ tịch Hạ viện Bỉ có nói: « Nước Bỉ chúng tôi cũng có một lịch sử phức tạp. Chúng tôi chống đối nhau gay gắt. Chúng tôi tốn rất nhiều giấy, mực, nhưng chúng tôi không tốn máu ».
16 Tháng Hai 2014(Xem: 20877)
Một trong những nguyên nhân khiến Trung Quốc đánh Việt Nam năm 1979 có thể xuất phát từ tưởng tượng của Bắc Kinh về nguy cơ bị bao vây bởi “vòng cung chữ C” trong lúc đường biển ra thế giới chưa được Mỹ dỡ bỏ.
13 Tháng Hai 2014(Xem: 19433)
Hôm 21/12 năm 2013, tôi có dự buổi nói chuyện về Chủ quyền Việt Nam tại Hoàng Sa và Trường Sa do Tiến sỹ Nguyễn Nhã chủ tọa mà sau đó được nhắc đến trên diễn đàn BBC trong bài “Bấm Nhớ về ngày Hoàng Sa 19/1”.
10 Tháng Hai 2014(Xem: 19988)
Công hàm của ông Phạm Văn Đồng 'không có chữ nào nhắc đến Hoàng Sa và Trường Sa'
05 Tháng Hai 2014(Xem: 18573)
Việt Nam vẫn ưa 'ổn định' hơn là 'đột biến' trong con đường biến đổi xã hội, thể chế của mình, theo nhà văn hóa học, Giáo sư Trần Ngọc Thêm, từ Đại học Quốc gia TP Hồ Chí Minh.
26 Tháng Giêng 2014(Xem: 19698)
Nhiều thế hệ - đặc biệt ở các quốc gia cộng sản cầm quyền - lâu nay học chủ thuyết Marx và Lenin nhưng chưa hiểu nó là gì? Nghe người ta bảo nó là triết học thì cũng ừ, gật đầu, nó là triết học. Đó là sai lầm của nhiều thế hệ ở các nước cộng sản.
24 Tháng Giêng 2014(Xem: 21716)
Hà Nội đã chủ động đẩy tiến hành cuộc chiến tới cùng
21 Tháng Giêng 2014(Xem: 19460)
Ngày 6/1/2014, báo Thanh Niên Online khởi đăng loạt bài “Hải chiến Hoàng Sa - 40 năm nhìn lại“ của tác giả Châu Minh Linh. Phần lớn những sự kiện về cuộc chiến đấu chống xâm lăng hào hùng này đã được nhiều người biết đến, song việc một tờ báo trực thuộc bộ máy nhà nước đương quyền chính thức công nhận sự hy sinh đầy ý nghĩa lịch sử này, với ngôn ngữ khách quan, thân thiện bên cạnh việc phổ biến nguyên văn nội dung Tuyên cáo của Bộ Ngoại giao VNCH ngày 19.1.1974 và Tuyên cáo ngày 14.2.1974 của Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa, là một điều đáng để chú ý và ghi nhận.
16 Tháng Giêng 2014(Xem: 17987)
Hoàng Sa là sự kiện khởi đầu cho một chuỗi những hành động quân sự của Trung Quốc đối với các đảo, đá ngoài khơi trên vùng biển Đông. Tiếp sau sự kiện Hoàng Sa năm 1974 đó là sự kiện Trường Sa năm 1988, sự kiện bãi Vành Khăn năm 1995.
12 Tháng Giêng 2014(Xem: 20380)
Năm nay là 40 năm chẵn kỷ niệm trận Hoàng Sa. Tháng 1, 1974, một lực lượng của hải quân thuộc quân lực Việt Nam Cộng hòa đã dũng cảm chiến đấu chống lại một lực lượng của Hải Quân Trung Quốc xâm phạm khu vực Hoàng Sa thuộc vùng biển nước ta, đâm thẳng vào tàu địch, xua đuổi chúng, dù chúng đông, hỏa lực mạnh hơn. Đây là một chiến công oanh liệt mang truyền thống dân tộc.
09 Tháng Giêng 2014(Xem: 19447)
Muốn ra trận để chiến đấu với quân địch, cần phải chuẩn bị nhiều thứ, chứ không phải là bắt đầu xung trận ngay. Điều cần thiết trước tiên là phải có nhân sự, hay có quân trước đã. Mà quân đó phải được huấn luyện kỹ càng để chiến đấu. Và điều quan trọng thứ hai là phải có vũ khí. Nếu không đủ những điều kiện nền tảng đó mà cứ xông ra trận thì chỉ là hy sinh nhân mạng một cách uổng phí, đừng nói gì đến chiến thắng.
02 Tháng Giêng 2014(Xem: 20903)
Năm 2013 đã khép lại với nhiều diễn biến. Sống trong thời đại lớn mạnh của mạng xã hội, nhân loại đã đón nhận quá nhiều biến cố xảy ra, chưa kịp thẩm thấu thì nhiều sự kiện khác lại dồn dập ập đến. Do đó làm công việc điểm lại tình hình đã xảy ra trong năm 2013 không phải là công việc đơn giản trước hàng ngàn sự kiện đã đi vào ký ức của nhân loại.
26 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 25482)
Ai đã từng đọc Tây Du Ký của Ngô Thừa Ân - một tác giả đời nhà Minh của Trung Hoa viết về thời thịnh trị của Phật học - cũng đều nắm được chi tiết ở đoạn kết, khi Đường Tăng Tam Tạng đến được Tây Trúc để thỉnh kinh. Ở đây ông gặp được Phật Tổ Như Lai, và các đệ tử xin thỉnh kinh đem về hành đạo. Được Phật Tổ đồng ý, và giao cho 2 đệ tử là Bồ Tát Anan và Ca Diếp tặng kinh cho Tam Tạng.
16 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 22328)
Tiếp theo sau luật gia Lê Hiếu Đằng và nhà báo Phạm Chí Dũng, đến lượt bác sĩ Nguyễn Đắc Diên, cũng tại Sài Gòn, vừa công khai tuyên bố từ bỏ Đảng Cộng sản Việt Nam. Trong một thông báo đề ngày 06/12/2013, gởi cho trang mạng Bauxite Việt Nam, bác sĩ Nha khoa ở Sài Gòn, xuất thân từ một gia đình từng là cơ sở Cách mạng ở nội thành, tuyên bố từ bỏ Đảng Cộng sản Việt Nam.
11 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 21288)
Ở Việt nam hiện nay, đảng CSVN là đảng duy nhất hoạt động giữ vai trò lãnh đạo nhà nước và xã hội. Các tổ chức chính trị khác ở trong hay ngoài nước đều bị coi là bất hợp pháp. Điều đó dễ gây ra tâm lý cho rằng đảng CSVN hiện nay không có đối thủ.
08 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 21039)
Ngày 28/11/2013, Quốc hội nhà nước Cộng sản Việt Nam (CSVN) biểu quyết thông qua Dự thảo Sửa đổi Hiến pháp 1992. Nội dung Hiến pháp "mới" chỉ khẳng định thêm tham vọng độc tài quyền lực cố hữu của đảng cầm quyền.