Chợ Vườn ở W. DC / Tiền Đan Mạch, VN xây cầu Lai Châu sập

02 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 5106)

Chợ Vườn

JuicePlus+

tquy.TowerGarden.com

Ông Tây trồng bầu bí, bán rau muống Việt trên đất Mỹ

image061-content
Có lẽ không ai trong cộng đồng người Việt tại Washington DC lại chưa một lần ghé qua, hoặc chí ít là nghe nói tới "Chợ Vườn". Đây là nơi duy nhất trong khu vực mà người ta có thể tìm mua những loại rau củ, những tưởng không tồn tại trên đất Mỹ, như: rau muống, mướp, rau đay, rau sống...được trồng tại chỗ. Một điều thú vị nữa là chủ vườn lại là một người đàn ông Mỹ.
image063-content

“Tôi thích Chợ Vườn”:
Trời vừa sáng, người đàn ông ngoài 70 với khuôn mặt khắc khổ đã cặm cụi làm đất bằng chiếc máy xới kêu đinh tai nhức óc. Ông bảo đó là bữa cà phê sớm của ông suốt hơn 3 chục năm nay. Đất làm xong sẽ được ủ bã đậu tương để chuẩn bị cho đợt gieo hạt mới. Đang dở việc, có người gọi, ông lại tất tả bỏ máy, chạy ra bán hàng.

 image065-content

Ông Jean làm đất trồng rau.

Đây chỉ là một phần công việc thường nhật của ông chủ khu trồng rau nổi tiếng khắp khu vực Washington DC và vùng phụ cận, mà cộng đồng người Việt tại đây quen gọi là "Chợ Vườn".
Tiếng là chợ, nhưng thực ra đây chỉ là khu vườn trồng rau của vợ chồng ông Jean và bà Ngô Thị Bọc, một phụ nữ gốc Hưng Yên.

image067-content
 

Vườn dọc mùng của 2 vợ chồng ông Jean trên đất Mỹ.

Ở Mỹ, đâu có kẻ bán người mua đều được gọi là chợ, dù cái chợ nhiều khi chỉ có một người bán, hay chỉ là một cửa hàng tạp hoá có bán thêm chút thực phẩm.
Muốn ăn rau Việt, cứ vào "Chợ Vườn" là đủ cả. Các chợ châu Á khác cũng có nhưng ít chủng loại, lại không tươi. Vườn nhà bà Bọc hầu như không thiếu loại rau nào, từ dọc mùng, cải mơ, rau muống, mồng tơi, rau đay, hành, hẹ, bí xanh, bí đỏ cho đến rau răm, húng, mùi...
image069-content
 

Dàn bầu bí trĩu quả.

Nếu không muốn mua rau đã cắt sẵn, khách cứ việc xuống vườn, muốn hái gì tuỳ thích. Trừ rau sống bán mớ, các loại rau củ khác đều bán theo cân, nặng bao nhiêu cứ thế trả tiền.
Vườn nhà bà Bọc đông khách, cả ngày tấp nập, nên gọi là chợ chắc cũng không sai. Không chỉ người Việt mà cả Tây, Tàu, Ấn... đều biết tiếng "Chợ Vườn" mà tìm đến.
image071-content

 

Bà Bọc, người gốc Hưng Yên, chủ vườn đang cân rau cho khách.

Tuần nào bà Ania Sowinska, một cư dân tiểu bang Virginia, cũng ghé qua đây ít nhất một lần: “Tôi thích 'Chợ Vườn' vì khá gần nhà và tôi có thể hỏi trực tiếp chủ vườn, có thể tìm thấy những loại rau củ mà tôi không thể mua được ở các cửa hàng thông thường. Thật tuyệt vời khi có thể tự lựa chọn tại chỗ những món hàng mình thích, và thử những loại rau củ mới. Rau quả ở đây hương vị thơm ngon hơn bởi chúng tươi, được thu hoạch đúng thời điểm, và không phải mất thời gian vận chuyển quá lâu.”
image073-content
 

Chợ rau của ông Jean bà Bọc không thiếu thứ gì.

Vợ chồng bà Bọc mỗi người mỗi việc. Chồng làm đất, gieo hạt, bán hàng, vợ đi lấy bã đậu, và thu hoạch rau. Cả ngày, kể cả lúc bán hàng, ông Jean rất kiệm lời, khách hỏi gì đáp nấy, trả lời cũng ít khi quá một câu. Ngay cả tên đầy đủ của ông cũng không ai biết, chỉ gọi là Jean. Không phải ông khó tính mà là ông hiền quá, hiền đến mức ngại tiếp xúc với người lạ.
Bà Bọc bảo, ông ấy chẳng bao giờ nói chuyện bán rau với ai đâu, tại ông ấy ngượng. Lần trước có nhà báo Mỹ đến hỏi, ông ấy cũng trốn luôn.
image073-content
Không muốn mua hàng hái sẵn, khách có thể ra vườn tự hái.

Chuyện tình…
Ông Jean kín tiếng bao nhiêu thì bà Bọc lại cởi mở, ruột để ngoài da bấy nhiêu, có bao nhiêu chuyện đều lôi ra hết, từ gia cảnh cho đến chuyện tình với ông chồng Mỹ. Bà kể: "Cha tôi làm việc cho quân đội Pháp. Sau giải phóng thủ đô năm 1954, cả nhà đình di cư vào Nam. Khi đó tôi mới lên 7 tuổi. Công việc hàng ngày của tôi là phụ má trông coi các em và đi chợ. Đến lúc trưởng thành, ban đầu tôi đi dệt vải, sau đó đi làm cho hãng thuốc tây “Si-pháp” ở đường Hai Bà Trưng, Sài Gòn. Trong thời gian làm việc tại hãng thuốc tây tôi tranh thủ đi học tiếng Anh vào ban đêm. Lúc đó người Mỹ sang Việt Nam ngày càng nhiều nên tôi muốn đi làm cho Mỹ để kiếm tiền phụ giúp gia đình. Đến năm Tết Mậu Thân 1968, người Mỹ sang Việt Nam rất nhiều, nên họ đăng báo tìm người làm việc. Tôi ghi danh đi thi, và được tuyển làm nhân viên trông điện thoại tại khách sạn nơi có người Mỹ ở."
 image075-content
Ông Jean bán hàng cho khách.

Khi đó, ông Jean là một nhà thầu của quân đội Mỹ và sống ngay tại khách sạn nơi bà làm việc. Cảm mến cô lễ tân nhỏ nhắn, dễ thương, ông Jean ngỏ lời, nhưng không ngờ ngay từ ban đầu đã bị bà Bọc từ chối. Lấy chồng là chuyện bà không dám nghĩ tới, chưa nói tới lấy một người Mỹ. Hình ảnh người cha bạo hành luôn ám ảnh bà:"Ông ấy cứ theo tôi suốt mà tôi không có ý định lập gia đình. Tại vì tôi chứng kiến ba mình quá khó tính. Nhiều khi tâm sự, tôi hỏi má ơi hồi mới quen nhau ba có dữ như thế này không. Má nói, ôi hồi đấy ông ấy hiền khô và nói gì nghe đó. Đến lúc lấy nhau rồi và có một hai mặt con thì chẳng hiểu tại sao ba đánh má tơi bời nữa. Thành thử tôi cũng nghĩ như vậy. Tôi sợ rằng bây giờ mình lấy ông ấy, mai kia ông ấy cũng dở chứng đánh mình thì sao."
 image077-content

Khách Ấn mua rau tại Chợ Vườn

Một lý do nữa khiến bà Bọc sợ lấy chồng là vì thấy nhà quá đông con. Mà trong tâm trí của bà khi đó, nguyên nhân sinh con cũng rất đơn giản: "Tôi hỏi, má ơi sao ba đánh má hoài mà má đẻ nhiều vậy. Má tôi trả lời, mai kia mày lấy chồng rồi mới biết. Mày biết không, khi mày đi ra đường gặp thằng con trai nào nó đạp vào ngón chân cái thì về có chửa liền. Trời ơi, tôi sợ có chửa gần chết. Đi học hay đi đâu, đứng xa mấy người đàn ông, đừng có để nó đạp vào chân. Má gạt tôi như vậy đấy!."
Có lần Bọc bà bị cha cho một trận đòn thừa chết thiếu sống chỉ vì dám nói chuyện với ông Jean. Làm việc trong quân đội, lại xuất thân trong gia đình phong kiến nên cha bà Bọc vừa nghiêm khắc lại vừa cổ hủ: "Một hôm, hai người đang đứng nói chuyện thì bị ba tôi bắt gặp. Ba tôi nói: 'Tao cho mày đi làm cho Mỹ là đã xấu hổ với hàng xóm láng giềng lắm rồi, giờ lại còn đứng nói chuyện với một thằng Mỹ cao kều.' Ba tôi rất tức giận, khi đi làm ông đã vót một cây gậy 4 cạnh và về đánh tôi một trận tơi bời."

 image079

Bao nhiêu nỗi sợ, bao nhiêu trở ngại là vậy nhưng duyên phận khó tránh. Suốt 3 năm ròng, ông Jean cứ kiên trì theo đuổi và cuối cùng sự hiền lành, chân thật của ông đã thuyết phục được người cha phong kiến của bà Bọc. Còn bà cũng bắt đầu an tâm và cảm thấy có thể đặt niềm tin vào anh chàng Mỹ.
"Khi đó tôi hỏi, ông ơi giờ tôi đồng ý lấy ông thì mai kia ông có đánh tôi không. Ông ấy nói rằng bên Mỹ chẳng có ai đánh vợ, mà người ta cũng không đánh con nữa. Ông ấy nói như vậy và tôi thấy ông ấy cũng hiền, còn ba thì nói rằng đấy là duyên số”.

Vợ chồng bà Bọc làm đám cưới tại Việt Nam và sinh được một con gái. Năm 1975, bà theo chồng về Mỹ, trước ngày miền Nam đổi chủ.

Lời hẹn cuối xuân:
Những ngày đầu nơi đất khách, bà Bọc chỉ biết ngày ngày nấu cơm, giặt giũ, trông con. Tình cờ, bà tìm được việc làm tại một xưởng may, và cơ duyên với nghề trồng rau cũng bắt đầu từ đây.
"Trong 3 năm làm thợ may tại đây, những người Việt Nam trong xưởng khuyên tôi là nhà có đất rộng thì hãy trồng rau. Tôi trả lời với họ là có biết trồng rau như thế nào đâu thì họ nói việc đó dễ lắm, cứ cào đất và bỏ hạt xuống là rau lên. Tôi đã làm theo chỉ dẫn của họ. Chồng tôi cũng rất thích làm vườn nên mỗi dịp cuối tuần là ông lại ra xới đất trồng rau cùng. Hàng ngày, tôi cắt các loại rau đựng vào bao tải, và đem đến xưởng may phân phát cho mọi người."

Mỗi cuối tuần, bà Bọc lại mang rau tới bán cho cộng đồng người Việt. Khách đông dần, bà nghỉ việc tại xưởng may để trồng rau bán. Năm 1980, vợ chồng bà mua được khu đất rộng gần 1ha, nay chính là

"Chợ Vườn".
Bà Bọc bảo rau ở Mỹ không thiếu nhưng thường xơ, cằn và không ngọt. Ngoài chăm bón đất, bí quyết của bà là ủ cỏ để giữ nước, và tạo chất màu cho rau.
"Rau của tôi được ăn uống đầy đủ. Khi trồng rau bắt đầu lên, tôi ủ cỏ hai bên và tưới nước. Cỏ có tác dụng giữ nước để tạo ẩm cho rau và cuối cùng cỏ thối ra thành phân bón tự nhiên. Mấy bà đến mua rau của tôi nói rằng về Việt Nam ăn rau cũng không ngon bằng ở đây."

Đều đã trên dưới 70 nhưng vợ chồng bà Bọc vẫn miệt mài làm việc đêm ngày. Bà bảo cứ thấy mọi người thích rau của mình là làm chẳng biết mệt: "Đã mấy chục năm nay gắn bó với nghề trồng rau, hôm nào cũng vậy, tôi thường thức dậy làm việc từ 3h sáng cho đến tận 11h đêm. Đặc biệt, mùa hè mỗi ngày tôi chỉ nghỉ mấy tiếng. Tôi làm việc suốt ngày nhưng không bao giờ thấy mệt. Mỗi khi chứng kiến các loại rau củ mọc tươi tốt tôi rất mừng. Tôi cảm thấy vừa vui vừa chạnh lòng mỗi khi có người Việt Nam đến vườn nói rằng: nhờ có tôi mà họ mới có những loại rau tươi ngon như vậy để ăn."
Vợ chồng bà Bọc sinh được 3 người con gái, đều đã trưởng thành và có cuộc sống riêng.
Cứ vào cuối tháng 11 hàng năm, khi nhiệt độ xuống thấp, rau không trồng được, hai ông bà lại trở về ngôi nhà tại bang Florida ở miền Nam để tránh rét. Bà bảo nhớ việc, nhớ khách nhưng cũng phải dành chút thời gian nghỉ ngơi tuổi già. Và những khách hàng kỹ tính sẽ phải chờ tới tháng 4 năm sau lại có thể được tự tay hái những lá cải mơ hay xà lách, loại rau đầu tiên mà bà Bọc trồng mỗi khi trở lại DC vào cuối xuân./

Trần Hà sưu tầm
http://kim-doan.blogspot.ca/2014/02/ong-tay-trong-bau-bi-ban-rau-muong-viet.html

 

Cầu Lai Châu: 'Tiền Đan Mạch, VN tự làm'

BBC - thứ sáu, 28 tháng 2, 2014

image081

Bộ Giao thông Vận tải nói đã cử nhóm chuyên gia độc lập đi kiểm tra sự cố cầu treo Chu Va

Đại sứ Đan Mạch tại Việt Nam vừa xác nhận Đan Mạch tài trợ vốn xây cầu Chu Va 6, Lai Châu tới Bộ Tài chính, nhưng toàn bộ các khâu sau đó là do Việt Nam tự tiến hành.

Ông John Nielsen nói với BBC từ Hà Nội hôm 28/02: "Chúng tôi hôm nay đã nhận được xác nhận rằng một phần tiền của Quỹ Danida đã được dùng cho dự án cầu treo ở Lai Châu."

"Tôi muốn nhấn mạnh rằng, số tiền mà chúng tôi tài trợ chính quyền địa phương đó thực ra là từ quỹ chúng tôi tài trợ qua Bộ Tài chính của Việt Nam và họ đưa tới các kênh địa phương. Và toàn bộ việc xử lý và xây dựng các cây cầu hoàn toàn nằm trong tay của chính quyền địa phương."

Ngài đại sứ cho rằng, cho tới thời điểm này, trách nhiệm vẫn hoàn toàn thuộc về chính quyền Việt Nam.

Khi được hỏi liệu các quỹ nước ngoài có thiếu trách nhiệm khi chỉ rót tiền tài trợ và không có đánh giá chất lượng dự án, chất lượng công trình hay giám sát thi công, trong khi có tham nhũng xảy ra ở nhiều cấp khác nhau trong chính quyền, ông John Nielsen nói vẫn chưa có kết luận điều tra thì chưa biết lý do gây tai nạn thực sự là gì.

Ông Nielsen giải thích thêm, khi tiến hành tài trợ, phía Đan Mạch đã yêu cầu có những bản đánh giá và cam kết từ phía Việt Nam đối với việc dùng tiền vào mục đích xây cầu.

image082
"Khi chính quyền địa phương làm theo những yêu cầu cụ thể của chính quyền Việt Nam điều đó cũng có nghĩa là chính quyền Việt Nam phải chịu trách nhiệm việc giám sát và kiểm định."

"Khi chính quyền địa phương làm theo những yêu cầu cụ thể của chính quyền Việt Nam điều đó cũng có nghĩa là chính quyền Việt Nam phải chịu trách nhiệm việc giám sát và kiểm định"

John Nielsen, Đại sứ Đan Mạch tại Việt Nam

Tai nạn cầu treo Chu Va 6 ở huyện Tam Đường, Lai Châu hôm 24/02 khiến ít nhất 9 người thiệt mạng và hơn 30 người bị thương. Cuộc điều tra nguyên nhân tai nạn đang được Bộ trưởng Giao thông Vận tải Đinh La Thăng cho tiến hành.

"Nguyên nhân ban đầu được xác định là do ốc neo cáp của cầu làm ẩu," ông Thăng được báo điện tử VnExpress dẫn lời nói tại cuộc họp chính phủ sáng 28/2.

"Thay vì phải đúc nguyên khối thì con ốc này lại hàn nối nên khả năng chịu lực kém."

"Nếu là vật liệu đúc nguyên khối theo thiết kế thì có thể chịu tải trọng cả trăm người đi qua."

Trước đó, ông Trần Xuân Sanh - Cục trưởng Cục Quản lý xây dựng và chất lượng công trình giao thông, cũng cho rằng nguyên nhân vụ sập cầu là do ốc neo không đạt chất lượng.

“Kiểm tra thực tế cho thấy cáp cầu treo là loại chịu được trọng tải tới 79 tấn, tự trọng của cầu cũng có tải trọng lớn nhưng kết cấu neo lại không đồng bộ với cáp," ông Sanh được báo Giao thông Vận tải dẫn lời nói.

Đại sứ Đan Mạch cũng nói trong số hơn ba mươi cây cầu ở huyện Tam Đường, chỉ có một vài cây cầu được xây từ quỹ Danida - quỹ hợp tác phát triển của Bộ Ngoại giao Đan Mạch.

Trách nhiệm của ai?

image083-content

Trong cuộc phỏng vấn với BBC hôm 26/2, Cựu Thứ trưởng thường trực Bộ Xây dựng, Tiến sỹ Phạm Sỹ Liêm, cho rằng "nhất định phải có bên chịu trách nhiệm" trong vụ sập cầu ở Lai Châu.

"Bây giờ phải xem thiết kế tính toán để xem có phải sai sót của người tính toán hay không," ông nói.

"Nếu tính toán đúng mà lại xảy ra tai nạn thì tức là tại bên thi công. Xin nói thêm là tính toán đúng thì cũng phải sử dụng vật liệu cho đúng."

Bên cạnh đó, ông Liêm cũng cho rằng vì chính quyền huyện Tam Đường cũng phải có trách nhiệm, với tư cách là bên giám sát công trình.

"Cây cầu do cấp huyện quản lý. Cái gì thì cũng phải có tiêu chuẩn, dù là công trình ở cấp huyện. Bên thi công thì bao giờ cũng phải có bên giám sát, nhưng cho đến giờ vẫn chưa thấy nói là công tác giám sát có được thực hiện hay không," ông nói.

Ông Thăng cho biết dự án cầu treo Chu Va do huyện Tam Đường làm chủ đầu tư và đơn vị thi công cũng nằm trên địa bàn này, theo VnExpress.

Tuy nhiên, theo ông, "công tác thẩm định thiết kế không có vấn đề mà nguyên nhân là do chế tạo thiết bị không theo thiết kế".

VnExpress cho biết công an tỉnh Lai Châu đang triệu tập nhiều đơn vị và người liên quan trách nhiệm trong vụ sập cầu treo đến làm việc, .

Tuy nhiên trang này cũng dẫn lời ông Bùi Gia Lượt, Phó giám đốc Công an tỉnh Lai Châu, nói hiện chưa đủ căn cứ khởi tố vụ án, mà phải chờ kết luận giám định về mẫu ốc neo.

Cho tới nay, con số người chết từ vụ sập cầu hôm 24/2 được nói đã lên 9 người, trường hợp mới nhất vào sáng thứ Ba 25/2 tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Lai Châu, theo báo trong nước.

Bệnh viện này cũng điều trị gần 30 người bị thương, nhiều người bị thương nặng.

Hồi tháng 10/2012, Chính phủ Bấm Đan Mạch loan báo đóng ba dự án nghiên cứu biến đổi khí hậu tại Việt Nam sau khi cơ quan kiểm toán phát hiện nghi vấn trong quản lý./

Hai xe tông nhau giữa phố Bolsa

(VienDongDaily.Com - 28/02/2014)

image084-content

Hai xe tông nhau giữa phố Bolsa

Vào lúc 9 giờ 30 sáng thứ Năm 27-2-2014, một chiếc Lexus ES300 màu trắng do một người Việt cầm lái chạy trên đường Bolsa đến ngã ba Dillow gặp chiếc xe Toyota Camry cũng do một thanh niên Việt lái quẹo trái vào đường Dillow. Sự va chạm mạnh vào nhau khiến chiếc Toyota Camry bị hất lộn nhào và nằm đưa bốn bánh lên trời. Rất may các tài xế chỉ bị thương. Nhiều người có mặt cho biết, ngã ba này đã xảy ra rất nhiều tai nạn nên đề nghị thành phố nên đặt đèn báo hiệu lưu thông. Trong ảnh, chiếc Toyota Camry nằm đưa bốn bánh lên trời. (Tin hình: Thanh Phong/Viễn Đông)
15 Tháng Tám 2014(Xem: 6276)
Chỉ còn 3 tháng nữa là cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ sẽ có kết quả để xem phe nào sẽ giành được quyền hành ở ngành lập pháp, và sau đó không lâu, thì cuộc chạy đua vào Toà Bạch Ốc trong năm 2016 coi như cũng sẽ chính thức mở màn với các chuẩn ứng cử viên có tham vọng muốn nhập cuộc để thử thời vận xem mình có số may mắn được bầu làm tổng thống Hoa Kỳ hay không.
01 Tháng Bảy 2014(Xem: 5195)
LITTLE SAIGON, California (NV) - “Cứ mỗi bàn thắng đội tuyển Mỹ sút tung lưới đối phương, mỗi khách hàng đến tiệm sẽ có một ly cà phê sữa đá Lee's Sandwiches hoàn toàn miễn phí,” đó là sự xác nhận của ông Giang Vũ, phụ trách tiếp thị của hệ thống Lee's Sandwiches, với nhật báo Người Việt, về chương trình “Free Regular Cup of Lee's Coffee for Each US Team's Score 'Goal,'” như một cử chỉ ủng hộ và đồng hành với đội tuyển bóng đá quốc gia Hoa Kỳ tại World Cup 2014.
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 5389)
Đó là ngày 7/9/2013, thị trưởng thành phố Madrid, bà Ana Botella có một bài diễn văn trước Ủy ban Olympic quốc tế. Khi đó, thủ đô của Tây Ban Nha đang tranh quyền đăng cai Olympic 2020 cùng với Tokyo (Nhật Bản) và Istanbul (Thổ Nhĩ Kỳ).
20 Tháng Ba 2014(Xem: 5740)
LTS: Sự kiện McDonald bắt đầu xuất hiện ở thị trường Việt Nam khiến các nhà kinh doanh ẩm thực Việt phải nhìn lại tiềm năng thị trường này.
13 Tháng Ba 2014(Xem: 5179)
Nói đến những tay trọc phú ngành địa ốc nổi tiếng của đất Sài Gòn xưa, thì không thể không nhắc tới tỷ phú họ Hứa có tên gốc là Hui Bon Hoa, hay còn được gọi là chú Hỏa. Cùng thời với chú Hỏa tại Sài Gòn còn ba bốn đại gia gốc Hoa giàu sụ, nhưng ít được nhắc tới. Bởi cuộc đời của họ bùng phát lên một thời rồi bỗng chốc lụi tàn, mà cũng ít người biết tại sao lại như vậy?
09 Tháng Ba 2014(Xem: 5329)
Bà Trưng quê ở Châu Phong Giận người tham bạo, thù chồng chẳng quên
06 Tháng Ba 2014(Xem: 5334)
Ông Ngô Văn Khánh làm phó Tổng thanh tra từ cuối 2011 Sau cựu Ủy viên Trung ương Trần Văn Truyền, Báo Người Cao Tuổi lại tiếp tục "nhắm vào" tài sản phó Tổng thanh tra Chính phủ Ngô Văn Khánh.
27 Tháng Hai 2014(Xem: 4755)
Ban Tổ Chức Hội Tết Cộng Đồng Thư Cám Ơn Đồng Hương
21 Tháng Giêng 2014(Xem: 4584)
Vẫn chuyện Viện Bảo Tàng Việt Nam San Jose xuống triển lãm tại Hội Tết quận Cam. Cũng chẳng riêng gì chúng tôi. Mỗi năm vào dịp Tết, miền Nam Cali kéo nhau Bắc tiến gọi là đi San Fran. Thực ra là đi San Jose.
12 Tháng Giêng 2014(Xem: 13312)
Tám năm sau Hội Tết Liên Hội tại Fairgrounds Santa Clara San Jose đạt con số kỷ lục. Hơn 70 ngàn vé vào cửa và tiền lời gần 80 ngàn. Nhưng sau đó thì thành tích từ từ đi xuống. Năm nay San Jose có 3 hội Tết nhưng chưa biết kết quả ra sao. Hai Hội Tết đúng ngày đầu năm âm lịch. Tết của tổ chức mới làm tại Faigrounds. Tết cuả anh bạn trẻ vẫn làm tại Sài Gòn Town và Tết của ông Lại Đức Hùng lui lại một tuần. Khiêm nhượng hơn, mang vẻ anh hùng thấm mệt. Nhưng IRCC vẫn dự trù sẽ đến với anh em. Đó là chuyện Tết San Jose.
24 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 5239)
Ví dụ bạn đang sống trong một xã hội được điều hành bởi một thế hệ lãnh đạo già nua, thiển cận, độc tài, tham nhũng và bạo ngược. Bạn sẽ làm gì? Viết báo phản biện? Biểu tình? Hội thảo? Gởi kháng thư? Viết blog… vân vân…
24 Tháng Mười 2013(Xem: 4861)
Một đám diễu quan tài của sản phụ có hàng ngàn người dân theo dõi, diễu qua các tuyến phố ở một thị trấn thuộc tỉnh Thanh Hóa, làm tắc nghẽn giao thông nhiều giờ trên quốc lộ, theo truyền thông Việt Nam. Trưa ngày thứ Bảy, 19/10/2013, tuyến quốc lộ 45 đoạn qua thị trấn Vạn Hà, huyện Thiệu Hóa của tỉnh thuộc miền bắc Việt Nam đã bị ách tắc nhiều cây số vì hàng nghìn người dân dùng ô tô chở quan tài một sản phụ bị tử vong ở bệnh viện huyện và diễu phố.
01 Tháng Mười 2013(Xem: 6067)
Tôi xin đề cập bốn phim tiêu biểu diễn tả những phong tục kỳ quái, có phần tàn nhẫn, độc ác của vài nước Á đông cách đây trên dưới một thế kỷ. Những phim này đã đạt trình độ nghệ thuật quốc tế, quay trong thập niên 80 hoặc 90, được phát giải thưởng hoặc có nhiều người nồng nhiệt đón nhận.
04 Tháng Bảy 2013(Xem: 27214)
Ở Việt Nam, chẳng cứ người bình dân ít học, mà ngay người học thức đầy bồ, nếu thấy trên cổ, trên mặt, trên lưng, bắp vế, bắp tay, thậm chí cả khu “tam giác quỷ” của mình...
29 Tháng Năm 2013(Xem: 15696)
Năm 1968 sau trận Tết Mậu Thân, vị Tư lịnh Quân đoàn IV bấy giờ là Thiếu Tướng Nguyễn viết Thanh có rước một ông Đạo từ trên Hồng Ngự xuống. Ông Đạo nầy lúc đó chỉ 8 tuổi nên được gọi là Ông Đạo Nhỏ. Ông là con của ông Trần kim Qui, Hiệu trưởng một trường học ở quận Hồng Ngự, người theo đạo Phật Giáo Hòa Hảo.....
29 Tháng Năm 2013(Xem: 15148)
So với vùng Bảy Núi (Thất Sơn) thì núi Sam chỉ là ngọn đồi nhỏ (cao 310 m). Nhưng bù lại nó có một vị thế độc đáo cho phát triển du lịch với cụm thắng cảnh được xếp hạng như miếu Bà Chúa Xứ, Tây An cổ tự, lăng Thoại Ngọc Hầu… lại nằm cách không xa chợ thị xã Châu Đốc (An Giang).
16 Tháng Năm 2013(Xem: 6038)
“Thành phần thứ ba” là những người có thừa nhiệt huyết và dũng khí để đấu tranh quyết liệt chống những chính quyền của những xã hội dân chủ nhưng thiếu sự can đãm tối thiểu để bảo vệ một sự công bằng căn bản nhất dưới những chế độ độc tài. Và như thế, dù không chủ ý, “thành phần thứ ba” đã bắt một nhịp cầu cho các chế độ độc tài như cộng sản Việt Nam.
20 Tháng Tư 2013(Xem: 6072)
Nếu quả đúng như lời quảng cáo giới thiệu, thì trong tương lai BỆNH TIỀN LIỆT TUYẾN sẽ biến mất trên trái đất này ?