Vì sao người Mỹ thích sở hữu súng?

03 Tháng Mười 20176:26 CH(Xem: 14113)

VĂN HÓA ONLINE - DIỄN ĐÀN CHÍNH TRỊ  - THỨ  TƯ  04  OCT 2017


Vì sao người Mỹ thích sở hữu súng?


03/10/2017


Có thể nói vụ xả súng kinh hoàng bên ngoài khách sạn Mandalay Bay ở Las Vegas tối 1/10 là một bi kịch cho nước Mỹ. Đây cũng là quốc gia có số lượng lớn người thương vong do súng đạn gây ra mỗi năm. Vậy tại sao người Mỹ vẫn thích sở hữu súng?


Súng đại diện cho quyền tự do


Theo nhà nghiên cứu Alan Little (Đại học Edinburgh), súng là loại vũ khí được sử dụng trong quá trình đấu tranh giải phóng dân tộc. Vậy nên, người Mỹ đánh giá cao việc sở hữu riêng cho mình một khẩu súng. Điều đó chứng minh quyền tự do của con người cũng như bản sắc dân tộc không thể thiếu. Đây được coi là "văn hóa súng đạn" của người Mỹ.


Theo Hiến pháp Mỹ, người dân có quyền giữ và mang vũ khí. Qua thời gian có nhiều thay đổi, song về cơ bản quyền này được duy trì từ cuộc cách mạng Mỹ năm 1776, theo đó, cho phép người dân Mỹ sở hữu và sử dụng vũ khí cho đến ngày nay. 


image010


Mỹ là quốc gia có số vụ giết người bằng súng tương đối lớn, đặc biệt là ở các bang như Orlando, San Bernardino, Newtown và Virginia. Tính đến tháng 9/2016, tại Mỹ có khoảng 11.000 người chết do bạo lực súng đạn gây ra. Mặc dù vậy, không có dấu hiệu rằng luật này sẽ được thay đổi ở Mỹ. Người Mỹ thích sở hữu súng, giống như một quy luật không thể tách rời.


Cựu Tổng thống Barack Obama từng tuyên bố sẽ ngăn chặn bạo lực súng đạn sau vụ sát thủ 20 tuổi xả súng bắn chết 27 người, gồm 20 trẻ em từ 6 đến 7 tuổi tại trường tiểu học Sandy Hook, bang Connecticut năm 2012.


Dù người dân Mỹ nhận thức được tầm nguy hiểm của việc sở hữu súng đạn. Song đại đa số vẫn không thể chấp nhận dự luật kiểm soát súng của công dân.


image012Nỗi đau sau những vụ xả súng tại Mỹ sẽ còn tiếp diễn đến bao giờ?


Tại một số nơi ở Mỹ, người ta vẫn thường nói rằng, bạn có thể mua một khẩu súng dễ dàng hơn là mua một cốc bia, thậm chí không cần thông qua những kiểm tra cơ bản. Sở hữu súng phản ánh quyền tự vệ và tự do của con người.


Ở một đất nước chấp nhận việc sở hữu vũ khí, mỗi công dân sẽ không thể không trang bị cho mình một khẩu súng để phòng bất trắc. Do nhu cầu sử dụng phổ biến, nên việc kinh doanh súng đạn ở Mỹ cũng rất phát triển. 


Tại bang  Arizona, nơi xảy ra ra vụ ám sát nữ nghị sĩ Gabrielle Giffords bằng súng vào năm 2011, đã cho phép người dân mang súng tới bất cứ đâu, kể cả là quán bar, nơi có nhiều người dùng chất kích thích. Thậm chí các nhà lập pháp tại bang này đã thảo luận về việc cho phép học sinh cũng như giáo viên mang súng đến trường học.


Có một sự thật là toàn bộ nước Mỹ bị ám ảnh bởi súng và "nghiện" sử dụng súng. Theo thống kê năm 2012, mỗi năm ở Mỹ trung bình có khoảng 17.000 người thiệt mạng, 70% nguyên nhân là do súng gây ra và gần 20.000 trường hợp tự sát tại nhà bằng súng.


Ngày 5/1/2016, chính quyền Tổng thống Mỹ Obama công bố các biện pháp thắt chặt quản lý hoạt động mua bán súng đạn mà không cần sự phê chuẩn của Quốc hội. Các khảo sát cho thấy phần lớn người dân Mỹ ủng hộ thắt chặt các quy định kiểm soát súng đạn. Nhưng sự ủng hộ này đã giảm sút phần nào do mối lo ngại về nguy cơ khủng bố. Một số chính trị gia Cộng hòa đã đe dọa sẽ kiện chính phủ ra tòa để hủy bỏ các quy định kiểm soát súng đạn mới.


Đa số người Mỹ nghĩ rằng luật sử dụng súng cần thực hiện nghiêm ngặt hơn

image013


Theo điều tra mới nhất của hãng thăm dò Gallup, 55% số người được khảo sát cho rằng họ mong muốn luật pháp thắt chặt hơn việc sử dụng súng, 10% muốn nới lỏng, số còn lại không muốn thay đổi điều gì. Tuy nhiên, con số này còn thấp hơn nhiều so với khảo sát những năm 1990, khi có 7 trên 10 người ủng hộ việc cần khắt khe hơn trong việc sử dụng súng.


4/10 người Mỹ có súng trong nhà


Theo số liệu mới nhất của Pew, khoảng 42% công dân Mỹ sở hữu một khẩu súng trong nhà. 6 trên 10 người dân nói rằng họ không có súng. Trong số những người sở hữu súng, 2/3 nói rằng họ có khá nhiều loại súng và 3/4 cảm thấy bất an nếu không được dùng súng. Quyền sở hữu súng ở Mỹ còn thể hiện rõ xu hướng đảng phái. Theo đó, hơn 40% đảng viên đảng Cộng hòa nói rằng họ có sử dụng súng, trong khi con số này ở đảng Dân chủ chỉ là 20%.


3/4 người dùng súng tin đó là quyền tự do cơ bản


image014


Nếu bạn sống ở một nơi công dân có quyền sở hữu súng và quy luật này đã bắt nguồn từ lâu, thì nhu cầu sở hữu súng sẽ trở thành cơ bản. Theo Pew, 74% chủ sở hữu súng đã coi việc dùng súng như là quyền lợi cần thiết để tự vệ cũng như tự do cá nhân.


Hầu hết người sử dụng súng đều nói là vì tự vệ chính đáng


Theo cuộc thăm dò của Pew năm 1999, 49% những người sở hữu súng nói rằng phục vụ nhu cầu săn bắn. Tự vệ là lý do phổ biến thứ hai, chiếm 1/4 số người được hỏi. Đến năm 2013, con số này đã bị đảo ngược, có tới 48% cho rằng việc sử dụng súng là để tự vệ và chỉ 1/3 nói rằng họ dùng súng để săn bắn.


Chỉ 1 trong 3 số đảng viên Cộng hòa xem bạo lực súng đạn là vấn đề lớn


50% công dân Mỹ cho rằng bạo lực súng đạn là một vấn đề rất lớn và cần được kiểm soát. Theo Pew, chỉ có 32% đảng viên Cộng hòa nói rằng đây là một vấn nạn, trong khi có tới 2/3 đảng viên Dân chủ khẳng định bạo lực súng đạn cần được giải quyết.


Với sự phức tạp và chia rẽ trong chính Quốc hội Mỹ và xã hội về quyền sở hữu súng đạn, các vụ thảm sát liên quan tới súng diễn ra tại nước này cũng chính vì thế trở nên đặc biệt nghiêm trọng, đưa Mỹ trở thành quốc gia có số vụ xả súng hàng loạt nhiều nhất trên thế giới. (theo tintuc.vn)
22 Tháng Ba 2015(Xem: 17506)
"Nhưng vẫn có lý do để tin rằng, ít nhất là trong nửa đầu thế kỷ này, Mỹ vẫn sẽ giữ được ưu thế của nó về các nguồn lực và tiếp tục đóng vai trò trung tâm trong cán cân quyền lực toàn cầu. Tóm lại, trong khi kỷ nguyên ưu thế của Mỹ chưa kết thúc, nó sẽ thay đổi theo những cách quan trọng. Những thay đổi này liệu có giúp tăng cường an ninh và thịnh vượng toàn cầu hay không hiện vẫn còn chưa rõ".
17 Tháng Ba 2015(Xem: 17007)
Vì sao chính phủ Hoa Kỳ quyết định lên tiếng công khai dù biết Việt Nam sẽ không hài lòng? Câu trả lời có lẽ là Hoa Kỳ ngày càng lo ngại về khả năng khôi phục hiện diện quân sự của Nga ở những vùng ảnh hưởng của Mỹ. "Vịnh Cam Ranh, nơi từng là căn cứ của Hoa Kỳ và trong quá khứ cũng từng bị hải quân Pháp và Nhật kiểm soát, nằm cách Sài Gòn 290 km về hướng Đông Bắc là một cảng nước sâu tự nhiên. Guam, lãnh thổ của Mỹ ở Thái Bình Dương, nơi đặt căn cứ không quân Andersen, cách Việt Nam 4.000 cây số về hướng Đông".
15 Tháng Ba 2015(Xem: 16279)
Để đánh dấu 20 năm bình thường hóa quan hệ ngoại giao Việt-Mỹ, đại sứ Mỹ tại Hà Nội, Ted Osius, tổ chức buổi nói chuyện trực tiếp với toàn thể giảng viên và sinh viên thuộc viện Đại Học Quốc Gia Hà Nội hôm 6 tháng 3-2015. Trong dịp này, đại sứ Ted Osius nêu ra 3 chủ điểm của cột mốc lịch sử -20 năm bình thường hóa quan hệ ngoại giao Việt-Mỹ, gồm có:
10 Tháng Ba 2015(Xem: 18775)
Phát biểu quan trọng của Đại sứ Mỹ Ted Osious tại Đại học Quốc gia Hà Nội "Điều đó cho thấy rằng có vẻ như là ông Ted Osius không chỉ nắm được lịch trình của đoàn Việt Nam, sắp tới ông Tổng Bí thư Đảng Nguyễn Phú Trọng, ông Quang và có thể cả những chính sách nữa đi Mỹ, mà còn có thể dự đoán được kết quả của chuyến đi đó thành công như thế nào và thành công ở mức độ nào".
05 Tháng Ba 2015(Xem: 17855)
Rà soát lại hồ sơ cá nhân của ông Kim cho thấy rằng năm 2010 ông Kim đã có một lần tấn công Đại sư Nhật tại Seoul cũng vì chung một chủ đề Thống Nhất Triều Tiên. Ông Kim Young Man, ngưòi phát ngôn của Hội Đồng Hòa Giải và Hợp Tác Thống Nhất Triều Tiên, cũng là đơn vị đã tổ chức mời ông Đại sứ Lippert đến thuyết trình, cũng đã lên tiếng xin lỗi về tình trạng mất an ninh tại sự kiện này.
03 Tháng Ba 2015(Xem: 24345)
Ngày 28/10 năm 2014, trong chuyến công du Ấn Độ, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã viếng thăm Bồ Đề Đạo Tràng. Hình ảnh người đứng đầu Chính phủ ngồi xếp bằng, tay đeo tràng hạt, cung kính chắp tay lạy Phật như một Phật tử thuần thành xuất hiện khắp trên các tờ báo lớn của Việt Nam. Tuy nhiên, chưa thấy ai đặt vấn đề liệu hành vi trên của ông có mâu thuẫn với việc ông phủ nhận có theo bất kỳ tôn giáo nào trong các bản khai lý lịch của mình.
01 Tháng Ba 2015(Xem: 21530)
Mở đầu bài viết “Tản Mạn Chuyện Đổi Mới Sáng Tạo” đăng tải trên báo Tia Sáng hôm 10-2-15, GS Hoàng Tụy viết: “Khi mô tả sự phát triển kém cỏi của đất nước, chúng ta hay dùng từ lạc hậu hay tụt hậu, nhưng tôi để phản ảnh đúng hơn thực chất phải nói ta đang trì trệ trong tụt hậu.
24 Tháng Hai 2015(Xem: 40457)
CDQL có thể là thuộc phe nhóm của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, vì nó rất có lợi cho ông. Đây là nhận định của rất nhiều người. CDQL phục vụ khá rõ cho ý đồ và tham vọng của ông Dũng nhằm chức Tổng Bí thư, thậm chí kiêm nhiệm thêm chức Chủ tịch nước (như tại Trung Quốc) tại Đại Hội XII tới.
17 Tháng Hai 2015(Xem: 17789)
Với vô vàn cố gắng của hơn 3 năm 6 tháng, trang mạng CDQL hôm 25-1-15 qua bài viết ”MŨI THUYỀN XẺ SÓNG–MŨI CÀ MAU”, đã tung ra trận đánh lớn chống lại Đảng Cộng Sản ViệtNam-ĐCSVN- một cách khốc liệt không khoan nhượng với ý chí loại trừ tận gốc rễ ảnh hưởng của ĐCS trong xã hội Việt Nam.
11 Tháng Hai 2015(Xem: 17297)
Sau khi Nhật đảo chánh Pháp, ngày 11-3-1945 Vua Bảo Đại đã Tuyên Bố Độc Lập cho Việt Nam, bãi bỏ mọi hiệp ước đã ký với Pháp:“Chiếu tình hình thế giới nói chung, và tình hình Á châu nói riêng, chính phủ Việt Nam long trọng công khai tuyên bố, kể từ ngày hôm nay, hiệp ước bảo hộ ký với nước Pháp được bãi bỏ, và đất nước thu hồi chủ quyền độc lập quốc gia…” Đến ngày 17-4-1945, Thủ Tướng Trần Trọng Kim trình danh sách Nội các lên vua Bảo Đại phê chuẩn và Nội các Trần Trọng Kim ra mắt Quốc dân vào 2 ngày sau đó.
01 Tháng Hai 2015(Xem: 16458)
Điếu Cày: Kể từ khi chiến tranh Việt Nam kết thúc, cùng với thời gian, cả Washington lẫn Hà Nội đều theo đuổi một quan hệ gần gũi nhau hơn trên nhiều phương diện, và dần dần đã chuyển dịch từ thế đối địch sang đối tác.
26 Tháng Giêng 2015(Xem: 17006)
Ngày này, 27/1, cách đây 42 năm, Ngoại-trưởng William P. Rogers của Mỹ và ông Nguyễn Duy Trinh, Bộ-trưởng Ngoại-giao Hà-nội, đặt bút xuống ký “Hiệp định về chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở Việt Nam.” Bên cạnh chữ ký của ông Rogers là chữ ký của Tổng-trưởng Ngoại-giao VNCH Trần Văn Lắm và bên cạnh chữ ký của Nguyễn Duy Trinh là chữ ký của bà Nguyễn Thị Bình, Bộ-trưởng Ngoại-giao của cái gọi là “Chính phủ cách mạng lâm thời miền Nam Việt Nam.”
22 Tháng Giêng 2015(Xem: 17866)
TT Obama: Qua sự cố 9/11, nước Mỹ bị cuốn hút trong hai cuộc chiến Iraq, Afghanistan lôi theo những năm khủng hoảng suy trầm kinh tế và tư tưởng. Hôm nay bóng đen suy trầm và khủng hoảng ấy không còn nữa. Đêm nay lịch sử Mỹ đã sang trang
15 Tháng Giêng 2015(Xem: 20077)
TBT Nguyễn Phú Trọng:“Đổi mới chính trị không phải là làm thay đổi chế độ chính trị, thay đổi bản chất của Đảng ta, Nhà Nước ta…” TT Nguyễn Tấn ũng: hiện nay hơn 30 triệu người Việt đang sử dụng các mạng xã hội, đó là nhu cầu thiết yếu không thể ngăn cấm…Các đồng chí ngồi đây đều tham gia mạng xã hội, có điện thoại để lên facebook xem thông tin…Chúng ta không ngăn, không cấm được đâu các đồng chí…”
11 Tháng Giêng 2015(Xem: 19355)
"Phần lớn những người dân Đà Nẵng tôi biết là người nghèo, ... họ thương, cám ơn Bá Thanh lắm.". "Cán bộ nể trọng ông Thanh là người quyết đoán, nhưng những người không thích thì nói Bá Thanh bao sân."
08 Tháng Giêng 2015(Xem: 19220)
Tại sao người Việt Nam chúng ta lại chống? Lý do chính là vì không người Việt nào tin Cộng Sản Trung Quốc. Chính tuần báo Anh quốc The Economist cũng nhận xét rằng Viện Khổng Tử là một “cơ quan nhà nước” cho nên nó sẽ đóng vai thi hành các chủ trương của Cộng Sản Trung Quốc.
04 Tháng Giêng 2015(Xem: 18689)
Một trong những tạp chí hàng đầu ở Hoa Kỳ là tuần báo TIME có truyền thống phát hành một ấn bản đặc biệt vào cuối năm với hình bìa và cũng là chủ đề cho số này, nhấn mạnh đến một nhân vật đặc biệt nhất trong năm: Person Of The Year.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 21444)
Năm 1989, trước tình trạng Khối cộng sản Đông Âu và Liên Xô khủng hỏang tòan diện, đảng Cộng sản giao nhiệm vụ tìm hiểu về “Chủ nghĩa xã hội thật sự là gì?” cho Ủy viên Bộ Chính trị Trần Xuân Bách. Qua nghiên cứu thực tế ông Bách đã kết luận Việt Nam cần phải tìm một hướng đi riêng và cần nhịp nhàng đổi mới cả kinh tế lẫn chính trị: “Hai lãnh vực này phải nhịp nhàng, không chân trước chân sau, không tấp tểnh đi một chân.”