Nụ cười bí hiểm ở phiên tòa Hà Nội

16 Tháng Giêng 20186:48 CH(Xem: 12310)

VĂN HÓA ONLINE - DIỄN ĐÀN CHÍNH TRỊ  - THỨ TƯ 17 JAN  2018


Nụ cười bí hiểm ở phiên tòa Hà Nội


Phía sau tấm ảnh cười của ông Thăng và bên trong “chiếc túi gì mà ghê thế” của ông Thanh


Fr: Michelle Newton La


Fr: "Dr Hanh Le" <drlehanh@gmail.com>
To: vaamacali@gmail.com


Tháng Một 15, 2018


Nếu bỏ qua mái tóc rũ và khuôn mặt tiều tụy hơn, thì có thể thấy nụ cười của ông Đinh La Thăng sau ngày xét xử thứ 4, không khác mấy nụ cười khi ông đương chức.


image024

Đinh La Thăng ngồi băng sau xe cảnh sát cười tươi rói.


Đó là một nụ cười tươi. Tươi không che giấu.


Chỉ có ông Thăng mới biết chính xác tại sao mình lại cười trong những ngày ảm đạm nhất cuộc đời. Nhưng có lẽ đó là nụ cười khi ông Thăng vẫn còn “nhìn thấy ngày trở về” với cuộc đời bình thường, sau quãng thời gian sẽ phải trả giá theo quy định pháp luật.


Trái lại, Trịnh Xuân Thanh không cười. Rất dễ hiểu khi ông này kiên quyết phủ nhận việc tham ô 4 tỉ đồng, vì ông ta biết, nếu bị khép tội đó, đường trở về với cuộc sống bình thường sẽ dài lắm.


Có một chi tiết rất hay là thuộc cấp và tài xế đã khai ông Thanh dùng những túi to để đựng tiền tỉ – số tiền theo họ là Thanh đã chiếm.


Có hay không có gì bên trong những chiếc túi của ông Thanh, cơ quan tố tụng sẽ làm rõ. Nhưng điều chắc chắn đã rõ là tài sản nhà nước đã bị nhét cả ngàn tỉ vào chiếc túi thất thoát.


Bên trong chiếc túi thất thoát ấy càng nặng, thì ông Thanh càng khó mỉm cười.


image025

Bị cáo Trịnh Xuân Thanh cười tươi rói được cảnh sát áp giải ra xe để đưa về trại tạm giam chiều 16/1. Ảnh: Việt Hùng.


Người ta thường cười tươi khi mãn nguyện, hạnh phúc, thành công. Không ai cười khi đối diện với vòng lao lý. Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại.


Hình ảnh ông Thăng, dù bị đề nghị 14-15 năm tù, vẫn có thể cười, tuy chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng người khác nhìn vào đã có thể thấy hết bi kịch của một người đi trên đường quan lộ nhưng thiếu một “chiếc lồng nhốt quyền lực”.


Đừng nghĩ là chiếc lồng ấy chỉ được tạo ra bởi cơ chế, pháp luật. Chiếc lồng ấy còn phải được  hình thành từ sự lựa chọn thái độ sống, lựa chọn cách để có thể mỉm cười của mỗi người.


Như kẻ đánh bạc, khi thắng một triệu lại say máu muốn triệu thứ 2, thứ 3, mấy ai muốn dừng lại.


Tôi đã gặp một ông vua trúng xổ số độc đắc ở Nghĩa Tân, Hà Nội. Ông trúng độc đắc ít nhất 4 lần; giải nhất, nhì, ba khoảng hơn chục lần, nhưng đến cuối đời vẫn sống trong một căn nhà bình thường. Sau mỗi lần trúng, ông càng say máu hơn, có ngày ông mua đến 300 tờ vé số. Bao nhiều tiền trúng lại theo đó mà ra đi hết.


Cờ bạc cũng gây nghiện như quyền lực.


Người nghèo có thể nở nụ cười mãn nguyện khi kiếm được 100 ngàn. Nhưng người mê quyền lực sẽ khó có thể cười khi không thấy thêm nhiều đệ tử, khi không được tâng bốc, khi không được hầu hạ, cung phụng…


Người giàu thì sơn hào hải vị cũng thấy tầm thường, nhưng kẻ lạc rừng lâu ngày hết sạch thức ăn sẽ cười mãn nguyện khi được mời chút cơm nguội từ đồng loại.


Nụ cười của một bị cáo nào đó sau khi nhận được mức án đề nghị, có lẽ cũng giống như người lạc rừng kia. Mức án tù đương nhiên lạnh lùng đắng đót hơn món cơm nguội nhiều, nhưng làm gì còn lựa chọn khi một người đã sai lầm, , lạc lối trong “khu rừng quyền lực”.


Ông Lê Mạnh Hà, nguyên Phó Chủ nhiệm VPCP, con trai nguyên Chủ tịch nước Lê Đức Anh, có những nguyên tắc rất hay để “nhốt việc lạm dụng quyền lực vào chiếc lồng”.


Đầu tiên là việc ông khẳng định mình không bao giờ nhận hối lộ, luồn cúi để làm giàu nhanh, thăng tiến nhanh. Sau đó là việc thấy điều gì sai thì nhất quyết không làm, dù có bị người cấp cao ép.


Trong phiên xử ông Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh, chúng ta nghe được rất nhiều lời khai của thuộc cấp hai ông này, rằng: biết sai nhưng vẫn phải làm, bị ép, không làm không được.


Chính ông Thăng cũng thừa nhận do nôn nóng nên đã ép cấp dưới làm những việc không đúng quy định.


Cả ông Thăng và những thuộc cấp này đều bị con ngựa bất kham quyền lực tha lôi đi trong khi họ tưởng mình mới là người cầm cương ngựa. Cấp dưới thì sợ hãi trước quyền lực cấp trên. Cấp trên thì tưởng quyền năng mình vô hạn.


Chính vì vậy, nếu không có nguyên tắc sống đúng, quyền lực sẽ là thứ dễ làm tha hoá con người nhanh nhất.


Điều khiến ông Lê Mạnh Hà có thể mỉm cười mãn nguyện, dù 40 tuổi vẫn là công chức bình thường, dù yên vị giám đốc sở đến 7 năm, dù đến khi về hưu không ngồi ở những cái ghế có thể cao hơn nữa như đánh giá của nhiều người, là ông luôn thanh thản. Càng thanh thản khi cầm sổ hưu.


Thái độ sống và sự lựa chọn không làm nô lệ cho quyền lực, không xin xỏ người bố quyền lực của mình, khiến ông Hà khó lên cao hơn, nhưng  lại được lòng dân và cấp dưới.


Tôi chơi với một doanh nhân trẻ, đã từng là TGĐ một tổng cty lớn, đang rời cơ quan nhà nước ra làm startup riêng. Ngồi uống trà với nhau trong những ngày này anh thở  phào: “Nếu mình làm việc không giữ được nguyên tắc: Cái gì biết sai nhất định không ký, không làm, dù bị ép; khi thấy những cái túi đựng tiền như thuộc cấp Trịnh Xuân Thanh khai, nếu không biết dũng cảm khước từ…, thì có thể bây giờ tôi cũng đứng ở trong một phiên xử giống mấy người kia. Nhiều quá.


Nhấp chén trà, cười rất tươi khi kể về những startup lành, sạch của mình, anh chợt chùng xuống trước khi chia tay:


“Trong một cơ chế đang nỗ lực vá nhiều lỗ hổng để nhốt chiếc lồng quyền lực, lợi ích nhóm, thì việc đầu tiên mỗi người có chức sắc phải làm chính là sống tử tế và có nguyên tắc. Không làm được như vậy, sẽ có ngày tên của họ sẽ được thẩm phán xướng lên trong một không gian ít nụ cười, nhiều nước mắt”/
22 Tháng Ba 2015(Xem: 17498)
"Nhưng vẫn có lý do để tin rằng, ít nhất là trong nửa đầu thế kỷ này, Mỹ vẫn sẽ giữ được ưu thế của nó về các nguồn lực và tiếp tục đóng vai trò trung tâm trong cán cân quyền lực toàn cầu. Tóm lại, trong khi kỷ nguyên ưu thế của Mỹ chưa kết thúc, nó sẽ thay đổi theo những cách quan trọng. Những thay đổi này liệu có giúp tăng cường an ninh và thịnh vượng toàn cầu hay không hiện vẫn còn chưa rõ".
17 Tháng Ba 2015(Xem: 16999)
Vì sao chính phủ Hoa Kỳ quyết định lên tiếng công khai dù biết Việt Nam sẽ không hài lòng? Câu trả lời có lẽ là Hoa Kỳ ngày càng lo ngại về khả năng khôi phục hiện diện quân sự của Nga ở những vùng ảnh hưởng của Mỹ. "Vịnh Cam Ranh, nơi từng là căn cứ của Hoa Kỳ và trong quá khứ cũng từng bị hải quân Pháp và Nhật kiểm soát, nằm cách Sài Gòn 290 km về hướng Đông Bắc là một cảng nước sâu tự nhiên. Guam, lãnh thổ của Mỹ ở Thái Bình Dương, nơi đặt căn cứ không quân Andersen, cách Việt Nam 4.000 cây số về hướng Đông".
15 Tháng Ba 2015(Xem: 16269)
Để đánh dấu 20 năm bình thường hóa quan hệ ngoại giao Việt-Mỹ, đại sứ Mỹ tại Hà Nội, Ted Osius, tổ chức buổi nói chuyện trực tiếp với toàn thể giảng viên và sinh viên thuộc viện Đại Học Quốc Gia Hà Nội hôm 6 tháng 3-2015. Trong dịp này, đại sứ Ted Osius nêu ra 3 chủ điểm của cột mốc lịch sử -20 năm bình thường hóa quan hệ ngoại giao Việt-Mỹ, gồm có:
10 Tháng Ba 2015(Xem: 18769)
Phát biểu quan trọng của Đại sứ Mỹ Ted Osious tại Đại học Quốc gia Hà Nội "Điều đó cho thấy rằng có vẻ như là ông Ted Osius không chỉ nắm được lịch trình của đoàn Việt Nam, sắp tới ông Tổng Bí thư Đảng Nguyễn Phú Trọng, ông Quang và có thể cả những chính sách nữa đi Mỹ, mà còn có thể dự đoán được kết quả của chuyến đi đó thành công như thế nào và thành công ở mức độ nào".
05 Tháng Ba 2015(Xem: 17848)
Rà soát lại hồ sơ cá nhân của ông Kim cho thấy rằng năm 2010 ông Kim đã có một lần tấn công Đại sư Nhật tại Seoul cũng vì chung một chủ đề Thống Nhất Triều Tiên. Ông Kim Young Man, ngưòi phát ngôn của Hội Đồng Hòa Giải và Hợp Tác Thống Nhất Triều Tiên, cũng là đơn vị đã tổ chức mời ông Đại sứ Lippert đến thuyết trình, cũng đã lên tiếng xin lỗi về tình trạng mất an ninh tại sự kiện này.
03 Tháng Ba 2015(Xem: 24332)
Ngày 28/10 năm 2014, trong chuyến công du Ấn Độ, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã viếng thăm Bồ Đề Đạo Tràng. Hình ảnh người đứng đầu Chính phủ ngồi xếp bằng, tay đeo tràng hạt, cung kính chắp tay lạy Phật như một Phật tử thuần thành xuất hiện khắp trên các tờ báo lớn của Việt Nam. Tuy nhiên, chưa thấy ai đặt vấn đề liệu hành vi trên của ông có mâu thuẫn với việc ông phủ nhận có theo bất kỳ tôn giáo nào trong các bản khai lý lịch của mình.
01 Tháng Ba 2015(Xem: 21526)
Mở đầu bài viết “Tản Mạn Chuyện Đổi Mới Sáng Tạo” đăng tải trên báo Tia Sáng hôm 10-2-15, GS Hoàng Tụy viết: “Khi mô tả sự phát triển kém cỏi của đất nước, chúng ta hay dùng từ lạc hậu hay tụt hậu, nhưng tôi để phản ảnh đúng hơn thực chất phải nói ta đang trì trệ trong tụt hậu.
24 Tháng Hai 2015(Xem: 40453)
CDQL có thể là thuộc phe nhóm của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, vì nó rất có lợi cho ông. Đây là nhận định của rất nhiều người. CDQL phục vụ khá rõ cho ý đồ và tham vọng của ông Dũng nhằm chức Tổng Bí thư, thậm chí kiêm nhiệm thêm chức Chủ tịch nước (như tại Trung Quốc) tại Đại Hội XII tới.
17 Tháng Hai 2015(Xem: 17781)
Với vô vàn cố gắng của hơn 3 năm 6 tháng, trang mạng CDQL hôm 25-1-15 qua bài viết ”MŨI THUYỀN XẺ SÓNG–MŨI CÀ MAU”, đã tung ra trận đánh lớn chống lại Đảng Cộng Sản ViệtNam-ĐCSVN- một cách khốc liệt không khoan nhượng với ý chí loại trừ tận gốc rễ ảnh hưởng của ĐCS trong xã hội Việt Nam.
11 Tháng Hai 2015(Xem: 17289)
Sau khi Nhật đảo chánh Pháp, ngày 11-3-1945 Vua Bảo Đại đã Tuyên Bố Độc Lập cho Việt Nam, bãi bỏ mọi hiệp ước đã ký với Pháp:“Chiếu tình hình thế giới nói chung, và tình hình Á châu nói riêng, chính phủ Việt Nam long trọng công khai tuyên bố, kể từ ngày hôm nay, hiệp ước bảo hộ ký với nước Pháp được bãi bỏ, và đất nước thu hồi chủ quyền độc lập quốc gia…” Đến ngày 17-4-1945, Thủ Tướng Trần Trọng Kim trình danh sách Nội các lên vua Bảo Đại phê chuẩn và Nội các Trần Trọng Kim ra mắt Quốc dân vào 2 ngày sau đó.
01 Tháng Hai 2015(Xem: 16449)
Điếu Cày: Kể từ khi chiến tranh Việt Nam kết thúc, cùng với thời gian, cả Washington lẫn Hà Nội đều theo đuổi một quan hệ gần gũi nhau hơn trên nhiều phương diện, và dần dần đã chuyển dịch từ thế đối địch sang đối tác.
26 Tháng Giêng 2015(Xem: 16997)
Ngày này, 27/1, cách đây 42 năm, Ngoại-trưởng William P. Rogers của Mỹ và ông Nguyễn Duy Trinh, Bộ-trưởng Ngoại-giao Hà-nội, đặt bút xuống ký “Hiệp định về chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở Việt Nam.” Bên cạnh chữ ký của ông Rogers là chữ ký của Tổng-trưởng Ngoại-giao VNCH Trần Văn Lắm và bên cạnh chữ ký của Nguyễn Duy Trinh là chữ ký của bà Nguyễn Thị Bình, Bộ-trưởng Ngoại-giao của cái gọi là “Chính phủ cách mạng lâm thời miền Nam Việt Nam.”
22 Tháng Giêng 2015(Xem: 17857)
TT Obama: Qua sự cố 9/11, nước Mỹ bị cuốn hút trong hai cuộc chiến Iraq, Afghanistan lôi theo những năm khủng hoảng suy trầm kinh tế và tư tưởng. Hôm nay bóng đen suy trầm và khủng hoảng ấy không còn nữa. Đêm nay lịch sử Mỹ đã sang trang
15 Tháng Giêng 2015(Xem: 20070)
TBT Nguyễn Phú Trọng:“Đổi mới chính trị không phải là làm thay đổi chế độ chính trị, thay đổi bản chất của Đảng ta, Nhà Nước ta…” TT Nguyễn Tấn ũng: hiện nay hơn 30 triệu người Việt đang sử dụng các mạng xã hội, đó là nhu cầu thiết yếu không thể ngăn cấm…Các đồng chí ngồi đây đều tham gia mạng xã hội, có điện thoại để lên facebook xem thông tin…Chúng ta không ngăn, không cấm được đâu các đồng chí…”
11 Tháng Giêng 2015(Xem: 19347)
"Phần lớn những người dân Đà Nẵng tôi biết là người nghèo, ... họ thương, cám ơn Bá Thanh lắm.". "Cán bộ nể trọng ông Thanh là người quyết đoán, nhưng những người không thích thì nói Bá Thanh bao sân."
08 Tháng Giêng 2015(Xem: 19211)
Tại sao người Việt Nam chúng ta lại chống? Lý do chính là vì không người Việt nào tin Cộng Sản Trung Quốc. Chính tuần báo Anh quốc The Economist cũng nhận xét rằng Viện Khổng Tử là một “cơ quan nhà nước” cho nên nó sẽ đóng vai thi hành các chủ trương của Cộng Sản Trung Quốc.
04 Tháng Giêng 2015(Xem: 18685)
Một trong những tạp chí hàng đầu ở Hoa Kỳ là tuần báo TIME có truyền thống phát hành một ấn bản đặc biệt vào cuối năm với hình bìa và cũng là chủ đề cho số này, nhấn mạnh đến một nhân vật đặc biệt nhất trong năm: Person Of The Year.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 21441)
Năm 1989, trước tình trạng Khối cộng sản Đông Âu và Liên Xô khủng hỏang tòan diện, đảng Cộng sản giao nhiệm vụ tìm hiểu về “Chủ nghĩa xã hội thật sự là gì?” cho Ủy viên Bộ Chính trị Trần Xuân Bách. Qua nghiên cứu thực tế ông Bách đã kết luận Việt Nam cần phải tìm một hướng đi riêng và cần nhịp nhàng đổi mới cả kinh tế lẫn chính trị: “Hai lãnh vực này phải nhịp nhàng, không chân trước chân sau, không tấp tểnh đi một chân.”
28 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 20149)
Điều này chỉ cho thấy rằng: Phục hưng con đường tơ lụa có nghĩa là các nhà lãnh đạo kinh tế Bắc Kinh đang triển khai một phương án mới trong chính sách tiếp cận thị trường từ Á sang Âu và Phi, đẩy lùi hoặc tước đoạt ảnh hưởng cố cựu của các quốc gia tư bản cũ như Pháp, Anh, Bỉ, Ý, Nhật và Mỹ…